Vũ Thần Thiên Hạ

Chương 220: Chương 220: Vị thiếu gia này, đừng nháo. (2)




- Đây là Cố Hương sao...

Đỗ Thiếu Phủ âm thầm kinh ngạc, sau đó mang theo đám người Hoàng Tam đi vào Cố Hương.

Ngoài cửa Cố Hương, người ta tấp nập, tất cả mọi người phải sắp xếp đi vào, trong đó có không ít nhân vật nổi tiếng của Lan Lăng phủ thành, nhưng lúc này ở dưới đại môn của Cố Hương, vẫn phải thành thật xếp hàng.

Không ít hoàn khố công tử bình thường ở trong Lan Lăng phủ thành kiêu ngạo bá đạo, lúc này cũng đang chờ xếp hàng đi vào, thành thành thật thật, không có một người tranh cãi ầm ĩ, chỉ có thấp giọng nghị luận, nói cũng không ngoài chuyện tình phong hoa tuyết nguyệt, nội dung đủ để các nữ tử đỏ mặt tía tai.

- Hậu trường không đơn giản a.

Đỗ Thiếu Phủ đứng ở trong đám người, âm thầm suy tư, sau lưng Cố Hương này không có thực lực bối cảnh, sợ là không có khả năng.

- Vị thiếu gia này, có thẻ hội viên của Cố Hương không?

Rốt cục đến phiên Đỗ Thiếu Phủ, đi đến ngoài cửa lớn, bị một thanh niên lễ phép ngăn cản, khuôn mặt mang theo mỉm cười, lực tương tác rất mạnh.

- Thẻ hội viên, thẻ hội viên gì?

Đỗ Thiếu Phủ sửng sốt, tựa hồ nhớ Mộ Dung U Nhược nhắc tới qua, trong Cố Hương này cần thẻ hội viên mới có thể vào, không phải ai cũng có thể vào được.

Nghe Đỗ Thiếu Phủ hỏi, thanh niên vẫn mỉm cười nói:

- Cố Hương chúng ta tổng cộng có ba loại thẻ hội viên, ngân tạp, kim tạp, còn có chí tôn tạp, mua ngân tạp là mười vạn Huyền tệ, sau khi trở thành ngân tạp hội viên, ngài là khách quý của chúng ta, mỗi lần tới Cố Hương, đều có thể được phục vụ tốt nhất của chúng ta.

- Mua kim tạp cần năm mươi vạn Huyền tệ, kim tạp hội viên là khách quý trọng yếu của Cố Hương chúng ta, mỗi lần ngài đến, đều không cần xếp hàng, chúng ta sẽ an bài thông đạo khách quý tiến vào, có thể đặt phòng tốt nhất, có thể ưu tiên lựa chọn giai nhân, còn có rất nhiều phục vụ khác.

- Mua chí tôn tạp cần ba trăm vạn Huyền tệ, nếu ngươi là chí tôn hội viên, như vậy Cố Hương chính là nhà của ngươi, nhất định sẽ làm ngài vừa lòng.

Môn đồng nhìn Đỗ Thiếu Phủ nói, mặt không hồng hơi không gãy, đủ thấy đối phương bản lĩnh bất phàm, còn có thể bảo trì nụ cười, này tuyệt đối có bản sự hơn người, sau đó tiếp tục mỉm cười nhìn Đỗ Thiếu Phủ hỏi:

- Không biết vị thiếu gia này muốn mua loại thẻ hội viên nào?

Nghe thanh niên giới thiệu, đám người Hoàng Tam, Trương đội trưởng cũng kinh ngạc, thẻ hội viên tiện nghi nhất cũng mười vạn Huyền tệ, kia đối với phú thương phổ thông mà nói, là cắt thịt a.

Dù là Trương đội trưởng cũng kinh ngạc không thôi, hắn không phải không có mười vạn Huyền tệ, bất quá thân là võ giả, trên người hắn tuyệt đối không có tiền mặt.

Mười vạn Huyền tệ là tất cả trang bị trên người, bao gồm binh khí, đan dược… mà năm mươi vạn kim tạp cùng ba trăm vạn chí tôn tạp, dù là hắn, cũng chỉ có thể hít một ngụm khí lạnh.

Mà nếu táng gia bại sản mua một kim tạp, cũng không có tiền đi vào tiêu phí.

Ánh mắt đám người Trương đội trưởng cùng Hoàng Tam đều nhìn Đỗ Thiếu Phủ, không biết hôm nay Thiếu Phủ thiếu gia xa lạ kia đến kim quật này sẽ tiêu tốn bao nhiêu tiền, phu nhân yêu thương thiếu gia như vậy, hẳn là tiêu tiền như nước a.

Trong ánh mắt mong đợi của mọi người, Đỗ Thiếu Phủ nhìn thanh niên lắc đầu nói:

- Ta không mua thẻ hội viên, ta là tìm đến Mộ Dung U Nhược.

Nghe vậy, không chỉ Trương đội trưởng cùng Hoàng Tam sắc mặt đại biến, kia mỉm cười môn đồng sắc mặt cũng đổi đổi, nhưng vẫn như cũ vẫn duy trì nụ cười nói:

- Này vị thiếu gia, đến Cố Hương người, rất nhiều đều là tìm đến Mộ Dung U Nhược cô nương, ngươi muốn vào đi, hay trước mua một trương tạp đi, chỉ có hội viên mới có thể đi vào.

- Mười vạn Huyền tệ ta cảm thấy quá mắc, ta không tính toán mua.

Đỗ Thiếu Phủ nghiêm túc lắc đầu, tâm thầm nghĩ, chẳng lẽ Mộ Dung U Nhược ở Cố Hương rất nổi danh, bằng không làm sao có thể có rất nhiều người tìm, không có người trùng tên trùng họ a, đây chính là Cố Hương, là chỗ phong nguyệt, chẳng lẽ... Nghĩ vậy, Đỗ Thiếu Phủ nhìn thanh niên nói:

- Ta muốn đi vào tìm Mộ Dung U Nhược.

Nghe Đỗ Thiếu Phủ nói, ánh mắt những người khác nhíu lại, này rõ ràng là đến gây sự a.

Cách đó không xa, ở đại môn Cố Hương, vài đại hán mặc trang phục hộ vệ cũng từ từ đi tới, đứng ở sau lưng thanh niên kia.

Thấy thế, đám người Hoàng Tam cùng Trương đội trưởng sắc mặt thay đổi, mặc kệ thế nào, vị thiếu gia này tuyệt đối không thể gặp chuyện không may.

- Vị thiếu gia này, xin đừng nháo.

Thanh niên nhìn Đỗ Thiếu Phủ, ý cười trong mắt không còn nồng đậm nữa nói:

- Phía sau còn có rất nhiều người xếp hàng, về nhà chơi đi.

- Ta nói, ta muốn đi vào tìm người, tìm được liền đi ra, các ngươi mở tiệm, nào có lý không để khách đi vào tìm người, chẳng lẽ các ngươi là hắc điếm.

Đỗ Thiếu Phủ nghiêm túc nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.