Xuyên Không Chi Đặc Công Thiên Kim

Chương 214: Chương 214: Cô nam quả nữ




Tô Tử Mạch nghe vậy thì cười lạnh một tiếng nói: “Thật nực cười, Bảo Bảo là con của ta và ngài khi nào vậy, về phần chuyện của ta thì càng không cần ngài xen vào, ta đưa Bảo Bảo đi đâu cũng không liên quan gì đến ngài.”

Đối với Dạ Ly Thần, Tô Tử Mạch vẫn chưa có biểu hiện hòa nhã, vừa rồi khi Tô Tử Mạch bước vào phòng nàng đã chú ý đến nữ nhân xinh đẹp đó, có quỷ mới biết Dạ Ly Thần và nàng ta có làm chuyện gì với nhau không.

Dạ Ly Thần cũng nhận thấy thái độ không tốt của Tô Tử Mạch, nhưng không nghĩ tới nàng lại tức giận như vậy, hắn cười nói: “Nàng tức giận như vậy làm gì, bất kể trước đây đã xảy ra chuyện gì, Bảo Bảo chính là con của nàng và bản tôn, điều này không thể nghi ngờ gì nữa, nàng có muốn phủ nhận cũng không được.”

Tô Tử Mạch vừa nghe những lời này, sắc mặt nàng lập tức trầm xuống: “Dạ Ly Thần, ngài nói mà không biết xấu hổ hay sao, Bảo Bảo là con của ta, không có chút quan hệ gì với ngài, ta khuyên ngài sau này tốt nhất nên tránh xa Bảo Bảo ra, nếu không ta sẽ không khách khí với ngài.”

“Thật ra bản tôn cũng muốn xem xem cái không khách khí của nàng sẽ như thế nào.”

Dạ Ly Thần cũng không để ý đến lời đe dọa của Tô Tử Mạch, ngược lại còn tiếng đến gần Tô Tử Mạch thêm vài bước, Tô Tử Mạch thậm chí có thể cảm nhận được hơi nóng mà Dạ Ly Thần phả vào mặt nàng.

Nhìn thấy Dạ Ly Thần không để nàng vào mắt như vậy, Tô Tử Mạch không khỏi có chút tức giận, trực tiếp đánh một chưởng về phía Dạ Ly Thần.

Dường như Dạ Ly Thần đã sớm có đề phòng, khi nhìn thấy động tác của Tô Tử Mạch hắn lập tức xoay người tránh né đòn tấn công của Tô Tử Mạch, một chưởng của Tô Tử Mạch trực tiếp đánh về phía ấm trà trên bàn phía sau Dạ Ly Thần, ấm trà chén trà đều bị thổi tung xuống đất.

“Xoảng.”

Nghe thấy tiếng động từ trong phòng vang lên, Cửu Vương gia và tất cả những người hầu đang canh giữ bên ngoài đều giật mình.

Lúc này, có người mở miệng nói: “Vương gia, bên trong hình như đang xảy ra chuyện, chúng ta có nên vào đó xem không?”

Cửu Vương gia nghe vậy thì nhướng mày nói: “To gan, rõ ràng Thần tôn đại nhân rất quý trọng Tô cô nương, đây là cô nam quả nữ đang ở chung một phòng, lửa gần rơm nên động tác có hơi dữ dội một chút cũng là chuyện bình thường, nếu đi vào thì không phải là phá hỏng chuyện tốt của họ hay sao, phải kiên nhẫn chờ đợi bên ngoài, không có căn dặn ai cũng không được phép tự ý hành sự thiếu suy nghĩ.”

Sau khi bị Dạ Ly Thần trách mắng, Cửu Vương gia cũng đã học được một bài học, vì vậy hắn ta luôn canh giữ ở bên ngoài, để có thể kịp thời xử lý nếu có chuyện gì không hay xảy ra.

Khi nghe thấy tiếng ồn ào trong phòng, trong lòng Cửu Vương gia nghĩ rằng chắc chắn là Dạ Ly Thần và Tô Tử Mạch đang quấn quýt với nhau, nghĩ vậy khóe miệng Cửu Vương gia lộ rõ sự tươi cười.

Mà ở trong phòng Tô Tử Mạch không khỏi tức giận khi đánh không trúng Dạ Ly Thần, lúc này Dạ Ly Thần lại được voi đòi tiên, hắn lắc mình một cái trực tiếp xuất hiện ngay sau lưng Tô Tử Mạch, sau đó lập tức duỗi tay ôm Tô Tử Mạch vào lòng.

“Tô Tử Mạch, ngay cả con chúng ta cũng đã có rồi, tại sao nàng cứ có thái độ chống đối với bản tôn như vậy? Bản tôn cũng không phải loại người ăn xong chùi mép, chối bỏ trách nhiệm. Chỉ cần nàng đồng ý, bản tôn sẽ lập tức tuyên cáo thiên hạ cưới hỏi đàng hoàng rước nàng về nhà, nàng thấy thế nào?”

Cuối cùng lúc này Dạ Ly Thần cũng nói ra những điều trong lòng mình, nhưng Tô Tử Mạch lại không hề cảm động, những lời Dạ Ly Thần vừa nói rõ ràng là đang cầu thân, nhưng tư thế hiện giờ của hắn giống như là muốn bắt cóc Tô Tử Mạch.

Trong lòng Tô Tử Mạch hơi tức giận, nhưng hai tay nàng lại bị Dạ Ly Thần giữ chặt không thể cử động, dưới tình thế cấp bách, Tô Tử Mạch vội vàng nhấc chân giẫm lên chân Dạ Ly Thần.

“A.”

Lần này Dạ Ly Thần không chuẩn bị trước đã bị Tô Tử Mạch giẫm mạnh lên, Dạ Ly Thần lập tức nhíu mày lại.

Tuy rằng với tu vi của Dạ Ly Thần chắc chắn hắn sẽ không bị thương chỉ với một cú giẫm của Tô Tử Mạch, nhưng trên bàn chân vẫn truyền đến một cảm giác đau nhói.

Lúc này dường như Dạ Ly Thần đã bị chọc giận, hắn đẩy Tô Tử Mạch từ phía sau lưng, Tô Tử Mạch chỉ cảm thấy một lực mạnh truyền đến, sau đó nàng đã bị ngã xuống giường.

Ngay khi Tô Tử Mạch định đứng dậy, cơ thể Dạ Ly Thần đã từ phía sau đè lên, đè chặt Tô Tử Mạch xuống giường.

“Dạ Ly Thần, đồ cầm thú, thả ta ra.”

Tô Tử Mạch bị Dạ Ly Thần đè chặt xuống giường nhất thời không thể động đậy, chỉ có thể chật vật mắng Dạ Ly Thần.

Dạ Ly Thần nghe vậy thì cười xấu xa nói: “Trước đây chúng ta đã có chút hiểu lầm, nếu bây giờ nàng đã không chịu thừa nhận, vậy thì chúng ta dứt khoát làm lại một lần nữa, đến lúc đó xem nàng có chịu nhận hay không.”

Nghe Dạ Ly Thần nói vậy, trong lòng Tô Tử Mạch vô cùng rối loạn, trước đây người ngủ cùng Dạ Ly Thần là Tô Tử Mạch thật sự chứ không phải là nàng, trong nhất thời nàng không thể chấp nhận việc ngủ cùng Dạ Ly Thần được.

Ngay khi tâm trạng Tô Tử Mạch đang hỗn loạn, Thương Hải Châu của Tô Tử Mạch lại đột nhiên xuất hiện, đồng thời phát ra ánh sáng chói mắt.

Một lúc sau, trong phòng xuất hiện hai vị tiên nhân ăn mặc rất cổ xưa, Dạ Ly Thần thấy vậy thì đứng lên, vẻ mặt cũng trở nên nghiêm túc.

Tô Tử Mạch vui mừng khôn xiết khi thấy Thương Hải Châu đã triệu hồi được hai vị tiên nhân, lập tức la lớn với hai vị tiên nhân: “Vừa rồi người này khinh bạc ta, các ngươi mau thay ta dạy dỗ hắn một trận.”

Sau khi hai vị tiên nhân nghe lệnh của Tô Tử Mạch, bọn họ không nói hai lời lập tức tấn công Dạ Ly Thần. Dạ Ly Thần thấy vậy thì lạnh lùng cười, lúc này hắn đã nhìn ra nguồn gốc của hai vị tiên nhân này.

“Hừ, hai sinh vật cấp thấp được triệu hồi lại dám làm càn trước mặt bản tôn.”

Dạ Ly Thần khẽ vung tay lên, một kết giới vô hình hiện ra trước mặt Dạ Ly Thần, hai vị tiên nhân tấn công đến trước mặt Dạ Ly Thần lập tức bị cản lại, rõ ràng nắm đấm của bọn họ chỉ cách Dạ Ly Thần trong gang tấc, nhưng muốn xuyên thủng bức tường che chắn thì lại rất khó.

“Phá.”

Lúc này Dạ Ly Thần hét lớn một tiếng, một luồng sức mạnh đột nhiên phát ra, cơ thể của hai vị tiên nhân bị sức mạnh này tấn công, trong nháy mắt biến mất không thấy tung tích.

Tô Tử Mạch trợn tròn mắt khi nhìn thấy cảnh này, trong lòng nàng đầy chua xót, xem ra tu vi của nàng và Dạ Ly Thần vẫn còn chênh lệch quá lớn, ngay cả khi nàng dựa vào thần khí thượng cổ như Thương Hải Châu triệu hồi ra tiên nhân, căn bản cũng không phải là đối thủ của Dạ Ly Thần.

Sau khi giải quyết xong hai vị tiên nhân, Dạ Ly Thần lại nhìn Tô Tử Mạch, khóe miệng nở nụ cười trêu chọc, nói: “Tô Tử Mạch, nàng không hổ là nữ nhân bản tôn coi trọng, đáng tiếc tu vi lúc này của nàng còn quá thấp, không thể phát huy hoàn toàn uy lực nó, nếu như nàng gả cho bản tôn, đến lúc đó được bản tôn chỉ điểm, nhất định sẽ có thể nâng cao thực lực, nàng còn chần chờ gì nữa?”

Nghe lời nói của Dạ Ly Thần, dường như hắn biết rất rõ về Thương Hải Châu, nếu là trước kia, Tô Tử Mạch nhất định sẽ xin Dạ Ly Thần chỉ bảo.

Nhưng bây giờ Tô Tử Mạch hoàn toàn không có ý nghĩ này, Tô Tử Mạch là một người bướng bỉnh quật cường, Dạ Ly Thần càng nói như vậy, tính bướng bỉnh của Tô Tử Mạch lại càng nổi lên.

Chỉ thấy Tô Tử Mạch nói từng chữ một: “Dạ Ly Thần ngài không cần mơ mộng hảo huyền, cho dù ta có lấy gà lấy chó cũng sẽ không gả cho ngài. Hôm nay cho dù có liều mạng ta cũng sẽ không để ngài được sống yên ổn.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.