Xuyên Việt Dị Thế Úy Lam Thiên Không Hạ

Chương 45: Chương 45: Ở Lại




CHƯƠNG 45: Ở LẠI

.

“Lực lượng đó là gì?” Trên gương khuôn mặt của Iallophil đã không còn nụ cười tao nhã, biểu tình lúc này của hắn cũng không phải nghiêm túc, mà là lạnh lùng nhìn Fei đang nằm trên mặt đất với tư thế cực kỳ bất nhã, ánh mắt ấy tựa như băng giá, tất cả chỉ vì Fei có gì đó dối gạt hắn. Trong lòng Iallophil nảy sinh cảm giác phẫn nộ vì không được tín nhiệm.

Hắn cho là bọn họ đã là minh hữu sau khi trải qua bao khảo nghiệm, hắn cho là bọn họ đã có thể phó thác bí mật cho nhau, hắn luôn nghĩ Fei không hề giữ lại gì mà giúp hắn trở nên mạnh mẽ. Nhưng, mới vừa rồi, hắn biết hắn đã sai rồi. Hóa ra giữa hai người, chỉ có hắn là tín nhiệm người kia, hóa ra Fei vẫn luôn không tin tưởng hắn. Cảm giác bị phản bội có lẽ chính là như thế này đi. Loại cảm giác này, dù chỉ một chút thôi cũng khiến người ta khổ sở. Hắn không muốn chịu đựng nó, nên hắn cần Fei đưa ra một lời giải thích.

Là tự mình an ủi mình hay là bởi vì lí do nào khác, Iallophil cũng không có miệt mài theo đuổi.

Khi bị cuốn cuộc chiến của luyện kim thuật sư và địch nhân của hắn, Iallophil và Fei đã biết tình báo có sai lầm. Vị luyện kim thuật sư này đã tiến vào Thánh giai.

Ở Uy Á đại lục, không kẻ nào mạnh hơn Thánh giai, cho nên không có sắp xếp cụ thể các cấp bậc của Thánh giai, nhưng ở nơi đây, các cấp bậc đó lại được phân chia vô cùng tỉ mỉ. Vị luyện kim thuật sư này mặc dù chỉ mới ở Thánh giai sơ cấp, nhưng Thánh giai dù sao cũng là Thánh giai, với thực lực hiện giờ của Iallophil và Fei vẫn chưa thể đối phó được.

Mà địch nhân của hắn cũng là Thánh giai, không đề cập tới gút mắt giữa hai người, hai người vô tội Iallophil và Fei liền bị họ cuốn vào cuộc chiến. Một trận hỗn chiến cứ thế bắt đầu.

Ý định của Iallophil và Fei rất rõ ràng, sau khi biết được thực lực của đối phương, quyết định đầu tiên của hai người là chạy ra khỏi vòng chiến, bất quá, đối thủ lại không cho hai người như ý. Hai kẻ kia căn bản không quan tâm đến sự sống chết của Iallophil và Fei, thậm chí đôi khi còn lấy cả hai ra làm tấm mộc, hạ thủ không chút lưu tình.

Khi chiến đấu, con người và dã thú bất đồng, bởi vì con người có suy nghĩ còn dã thú chỉ làm theo bản năng. Dã thú khi bảo vệ lãnh thổ của mình, khi có được vừa đủ thức ăn sẽ không tiếp tục đuổi tận giết tuyệt, mà con người sẽ đuổi tận giết tuyệt. Ma tộc không phải con người, nhưng có lối suy nghĩ giống như bọn họ, cho nên Iallophil và Fei dù có muốn chạy thì hai Ma tộc này cũng sẽ đuổi tận giết tuyệt cả hai.

Trong trận hỗn chiến này, Iallophil và Fei tuyệt đối bị vây ở thế hạ phong, nếu không nghĩ biện pháp, hai người liền thật sự phải chết ở đây rồi, trong tình huống lâm vào tuyệt cảnh tứ phía thế này, Fei cũng cũng chỉ có thể thi triển cái thiên phú nghịch thiên mà hắn không muốn dùng đến quá nhiều.

Quang mang màu vàng lưu chuyển trong mắt, khí tức uy nghiêm và tuyệt đối làm cho người ở gần nhất là Iallophil dù đang trong thời khắc nguy cơ cũng ngây ngẩn cả người. Hắn nghe được Fei nói. “Ta nói.”

Sau khi hai chữ ấy được thốt ra, chợt có cảm giác không gian trong phạm vi 50m như bị ngưng trệ lại. Hai Ma tộc đang chiến đấu cũng cảm thấy, đem tầm mắt hướng sang bên này, nhìn thấy Fei với kim quang lưu chuyển trong đôi mắt. Giờ phút này, Fei giống như chúa tể của thế giới, làm cho người ta phải kính sợ. Trong lòng hai Ma tộc dâng lên cảm giác không ổn, bọn họ còn chưa kịp có bất kỳ phản ứng nào thì ngôn ngữ so với hành động nhanh hơn, bọn họ nghe được Fei nói, “Cướp đoạt lực lượng của các ngươi.”

Trong nháy mắt, trí não ở biển ý thức đã tạo ra tinh thần lực mà Fei cần, khi lời nói của Fei vừa chấm dứt, Cách nghe được ý chí của Fei, dựa theo ước vọng của hắn mà đáp lại.

Lực lượng của hai Ma tộc cứ như vậy hoàn toàn biến mất, cảm giác cường đại vốn tràn ngập trong thân thể suốt một thời gian dài đột nhiên biến mất vô tung, trở nên yếu đuối vô lực, ngay cả đứng cũng không được, cứ như trẻ con mới sinh ra, yếu ớt và vô hại.

“Nhận lấy tử vong.” Đây là câu nói sau cùng mà hai Ma tộc nghe được trên thế gian này, trước khi tử vong, ý tưởng trong đầu họ chỉ có một, rốt cuộc vì sao lại thế này? Thế nhưng đáp án là gì, bọn họ vĩnh viễn không biết được.

Làm xong hết thảy, Fei liền ngã trên mặt đất một cách vô lực, tinh thần lực hao tổn quá nghiêm trọng, may mắn không đến mức khô kiệt. Đó cũng là cực hạn mà hắn có thể làm được, lần này là hắn lợi dụng Cách, so với nghịch phản Cách, lượng tinh thần lực bị tiêu hao giảm đi rất nhiều, nhưng đối thủ dù sao cũng là Thánh giai, muốn Cách có tác dụng, lượng tinh thần lực cần sử dụng cũng không ít.

Mới nằm xuống một hồi, Fei liền nghe thấy lời chất vấn của Iallophil, nâng mắt thấy được trong ánh mắt lạnh lùng của Iallophil mang theo bi thương, còn có một ít không tín nhiệm. Fei biết nếu không giải thích rõ ràng, mối quan hệ hợp tác gắn bó giữa hắn và Iallophil sẽ không không còn nguyên vẹn, xuất hiện rạn nứt, cuối cùng sẽ vỡ tan.

“Đây là Đại Dự Ngôn Thuật (dự ngôn thuật: lời tiên đoán).” Fei trả lời, đến tột cùng là như thế nào, Fei cũng không biết, đây chẳng qua là tên mà Fei dùng để gọi năng lực này.

“Có ý gì?” Iallophil muốn đáp án chính xác. Ở thế giới này, giải thích về lời tiên đoán là giống nhau, thế nhưng, loại năng lực hư ảo này không tồn tại trong ma pháp.  Mà Fei, Iallophil hiểu rất rõ, hắn muốn chống lại vận mệnh, người như vậy làm sao có thể tin tưởng loại tiên đoán mờ ảo này.

“Những gì ta nói sẽ tuyệt đối xảy ra.”

Một lúc lâu, Fei vẫn không nghe thấy lời đáp lại, thẳng đến khi Iallophil nặn ra từng chữ khô khốc từ trong cổ họng. “Không có khả năng.”

Fei không trả lời, chỉ trầm mặc. Hắn đều đã dùng, đây không phải là có thể hay không, mà là sự thực.

“Ta muốn học.” Ánh mắt Iallophil kiên định, loại lực lượng này hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua. Fei, ngươi sẽ cự tuyệt hay sẽ dạy ta.

“Ta không dạy được.” Fei không có một chút do dự.

“Hừ.” Iallophil cười lạnh. “Fei, ngươi cũng có rất nhiều tâm tư a.”

“Lực lượng này ta chẳng biết tại sao lại có, ngươi muốn ta dạy thế nào.” Fei hiểu được lời châm chọc, khiêu khích của Iallophil, nhưng lại không hề tức giận.

Không khí trầm lặng lại bao phủ hai người.

“Ngươi đang nói đùa.” Iallophil cảm thấy được trán mình như đang nổi gân xanh. Hơn hai năm qua, hắn rất rõ ràng tính tình của Fei, người này một khi nói ra sẽ không phải là nói dối. Nhưng chính là bởi vì là sự thật nên mới làm cho người ta khó có thể chấp nhận. Đại Dự Ngôn Thuật, những gì nói ra tuyệt đối trở thành sự thực. Lực lượng như vậy có thể coi là vô địch, lại chẳng biết tại sao có được.

Đối mặt với sự thật khiến người phải kinh ngạc này, bức tường ngăn cách với Fei trong lòng Iallophil tựa như bông tuyết tan chảy, biến mất không còn dấu vết.

Sau khi khôi phục được một chút tinh thần lực, Fei lảo đảo đứng dậy. Iallophil thấy được, không hề nghĩ ngợi liền giúp đỡ Fei, hai người cũng không cảm thấy được trong đó có cái gì kỳ quái.

Iallophil giúp Fei đi đến dưới một thân cây, ngồi xuống, bắt đầu dùng ma pháp trị liệu vết thương cho cả hai. Lúc này Iallophil cũng đã nghĩ thông rồi, nếu đã là lực lượng thiên phú của người ta, mình không học được cũng không có biện pháp, nhưng là thực đáng tiếc, lực lượng như vậy mình lại không thể có được.

“Kỳ thật cũng không phải không thể học.” Lúc này, Fei chần chờ nói. Ngữ khí như vậy vẫn là lần đầu tiên xuất hiện từ miệng Fei.

Mặc dù ở mạt thế chưa từng có người thành công, nhưng số liệu tính toán thì vẫn có. Chính mình chẳng hiểu tại sao có năng lực này, như vậy tại sao người khác lại không thể học nó.

“Làm như thế nào.” Iallophil lập tức có hứng thú, trải qua thời gian tiếp xúc với thực tế bên ngoài, Iallophil đã cảm nhận vô cùng sâu sắc được ý nghĩa của lực lượng. Hiện tại có một năng lực vô địch ở ngay trước mặt, nếu không thể học cũng đành chấp nhận, nhưng chỉ cần một phần vạn khả năng có thể, hắn đều phải nắm được.

“Cách, ngươi biết không?” Fei liền giảng giải từ ban đầu.

“Chưa từng nghe qua.” Iallophil tỏ vẻ mình không biết gì cả.

“Cách, chính là quy tắc do thế giới định ra, là quy tắc mà vạn sự, vạn vật đều phải tuân theo, như nước tại sao phải chảy, lửa tại sao lại nóng, mặt trời và mặt trăng tại sao phải luân phiên xuất hiện, hết thảy đều do Cách quy định.”

Iallophil gật đầu tỏ vẻ hiểu được, chỉ từ lời nói của Fei thêm một chút suy diễn của chính mình, hắn đã có thể hiểu được đầy đủ Cách là gì. Cách, có thể nói là trụ cột để thế giới tồn tại.

“Đại Dự Ngôn Thuật, có thể nói là thứ có thể can thiệp và lợi dụng Cách. Cách là tuyệt đối. Chỉ cần ngươi tồn tại trên thế giới này, ngươi liền không thể chống lại Cách, trừ phi ngươi mạnh hơn cả Cách.” Cách không phải là vận mệnh, cho nên Fei chưa từng nghĩ đến chuyện chống lại Cách, bởi hắn cảm thấy thế giới này rất đẹp, rất tuyệt vời, hắn không muốn phá hỏng nó.

Chống lại toàn bộ thế giới, Iallophil hoàn toàn không nghĩ ra bất kỳ lực lượng nào có thể làm được như vậy.

“Muốn can thiệp và lợi dụng Cách, trước hết cần phải cảm giác được Cách.” Cũng giống như ma pháp, nếu như không cảm giác được các nguyên tố trong ma pháp làm sao sử dụng.

Cảm giác được Cách? Iallophil nhíu mày, đây là điều khó khăn nhất. Trước đây ngay cả Cách là cái gì, hắn cũng không biết, làm sao có thể cảm giác được.

“Đại Dự Ngôn Thuật kỳ thực cũng cùng một loại với ma pháp, lại cũng không giống ma pháp. Là cái gì làm cho Cách dao động, ta không biết, nhưng, ta dùng tinh thần lực của mình làm đại giới để khiến Cách có hiệu lực.” Trong đó, tinh thần lực chiếm vị trí chủ yếu, đây là điều Fei muốn nói cho Iallophil.

“Ngươi đối với năng lực của mình cũng không phải là không biết gì a.” Có được loại lực lượng vô địch này, Fei tại sao lại xem như chẳng có, cũng chưa từng thấy Fei sử dụng, nếu không phải hôm nay lâm vào tuyệt cảnh, hắn cũng không biết Fei có năng lực này.

“Ta không thích loại lực lượng này, nó xuất hiện thực mạc danh kỳ diệu (chẳng biết tại sao).” Những thứ không biết không thể ỷ lại. “ Quá mức ỷ lại vào nó, ta sẽ không thể trở nên mạnh mẽ. Một khi đã không có nó, ta chỉ có thể là kẻ yếu.” Kẻ yếu, hắn, Fei. Red Creek tuyệt đối sẽ không chấp nhận trở thành một kẻ như vậy. Đối với Fei, loại này năng lực này chỉ là vương bài giúp hắn sống sót giữa ranh giới sống chết mà thôi. Nhưng loại năng lực giống như là gian dối này, Fei không thích sử dụng. Hắn muốn bản thân trở nên mạnh mẽ đến không còn cần đến năng lực này, nhất định là thế.

Bất quá, lúc này Iallophil muốn học, Fei cũng sẽ không để ý nếu Iallophil học được. Hắn còn có thể từ trong quá trình học tập của Iallophil biết được rõ hơn về Đại Dự Ngôn Thuật. Biến nó thành kỹ năng của chính mình cũng không tệ.

“Ta sẽ nắm trong tay loại lực lượng này.” Iallophil tự tin nói. “Như vậy, vấn đề đầu tiên là ta phải làm sao cảm nhận được Cách?” Đây là chuyện mấu chốt nhất.

“Chờ tinh thần lực của ta khôi phục đã.” Biện pháp, Fei có, bất quá cũng cần phải có đủ lực lượng để thi triển.

“Như vậy chúng ta cứ ở lại chỗ này đi.” Nhìn tòa tháp nằm giữa rừng cây, Iallophil đề nghị. Nơi này im lặng lại không có người quấy nhiễu, dù là để Fei phá Huyền quan hay là để hắn nghiên cứu Cách thì nơi này đều thực thích hợp.

“Được.” Đề nghị đó không tồi, Fei không có lý do để phản đối.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.