Yêu Cung

Chương 105: Chương 105: Mũi tên linh hồn (2)




- Phong Minh, đây chính là tên Âu Dương con đã nói tới sao?

Chẳng biết Vương Văn Viễn đi tới phía sau lưng Vương Phong Minh từ lúc nào. Lúc này Vương Văn Viễn thân mặc long bào, có vẻ cực kỳ uy vũ.

- Phụ hoàng...

Vương Phong Minh nhìn thấy Vương Văn Viễn đi đến, hắn vội vàng quỳ xuống đất hành lễ. Nhưng hắn lại bị Vương Văn Viễn kéo lại.

- Tên Âu Dương này có lai lịch thế nào? Không phải con nói hắn chỉ mới là tứ giai sao? Một tứ giai có thể bắn chết Lục Tiên lục giai sao?

Thực lực bản thân Vương Văn Viễn cũng là tứ giai. Hắn là một Lục Tiên tứ giai. Tứ giai có thực lực ra sao hắn hiểu rõ nhất. Lần đầu tiên khi nghe Vương Phong Minh nói cho hắn biết nói mình bị một Yêu Chiến Sĩ tứ giai đánh bại, hắn còn tưởng Âu Dương là một kẻ chỉ biết lợi dụng cơ hội. Nhưng nhìn thấy một mũi tên kinh thiên vừa nãy, hắn không còn nghĩ như vậy nữa.

- Phụ hoàng, người này là do quốc sư đưa từ ngoài tiền tuyến về. Hắn quả thật chỉ có tứ giai. Tuy nhiên hắn rất cổ quái. Hắn không cần yêu hóa vẫn có thể có được lực chiến đấu của Yêu Chiến Sĩ sau khi đã hóa thân. Cung tiễn của hắn cũng rất đáng sợ!

Tuy Vương Phong Minh ngông cuồng, nhưng hắn cũng cũng được coi là người có chút thông minh. Từ sau khi đánh một trận với Âu Dương, hắn không ngừng nghĩ trăm phương ngàn kế nâng cao lực lượng của mình đến lục giai để báo thù. Nhưng hôm nay sau khi nhìn thấy Mạch Thiên Nhai là lục giai cũng bị Âu Dương bắn trúng một mũi tên từ trên trời rơi xuống liền hôn mê! Hiện tại hắn bắt đầu nghĩ, cho dù mình đạt tới lục giai, liệu có thể mạnh hơn Mạch Thiên Nhai sao?

- Xem ra đây mới là người nối nghiệp của Sở Tương Hợp!

Ánh mắt Vương Văn Viễn lộ ra một tia hung tàn.

....

- Trước cứ rời khỏi nơi này rồi hãy nói chuyện!

Trong huyễn trận, sau khi Lăng Trung Thiên cùng Sở Tương Hợp bàn luận một hồi về chuyện liên quan tới mũi tên linh hồn, hắn đại khái đã hiểu được mũi tên khủng bố của Âu Dương.

Bởi vì Sở Tương Hợp đã chính miệng nói, nếu như trong trạng thái không phòng bị, cho dù hai mũi tên kia của Âu Dương không có cách nào giết chết hắn, nhưng đủ khiến hắn mất đi lực chiến đấu! Đánh giá này quá cao. Trong thiên hạ có mấy người có thể khiến Sở Tương Hợp bị thương? Lăng Trung Thiên cảm thấy, trừ phi bá chủ của ba nước kia cùng liên hợp, bằng không căn bản không thể nào đè chết Sở Tương Hợp. Nhưng hôm nay Sở Tương Hợp lại nói mũi tên của Âu Dương có thể khiến hắn mất đi lực chiến đấu. Chỉ tưởng tượng thôi cũng biết kết quả này khiến bao nhiêu người kinh hãi.

Huyễn Trận chậm rãi tan đi. Tuy nhiên sau khi Huyễn Trận tan đi, đám người Sở Tương Hợp đã sớm biến mất không còn tung tích. Đám người vốn đang vây xung quanh chờ xem kết quả đều lộ vẻ thất vọng.

Tất nhiên, thất vọng nhất chính là học sinh của Lăng Hoa biệt viện! Hiện tại bọn họ nghĩ, hôm nay Âu Dương gây ra tai họa lớn như vậy, dù thế nào Sở Tương Hợp cũng nên trừng phạt hắn mới đúng. Nhưng bây giờ Sở Tương Hợp và Âu Dương đều biến mất. Chuyện xảy ra sau đó thế nào, bọn họ lại không được biết.

- Vậy rốt cuộc tên Âu Dương kia là ai?

Một đám quan viên khá quen thuộc với học viên của Lăng Hoa biệt viện phát hiện các học viên đứng bên ngoài. Bọn họ giống như ong mật phát hiện ra mật hoa vù một tiếng liền vây lại.

- Đúng vậy, người kia xuất hiện từ lúc nào?

Hiện tại một đám quan viên đều đang suy nghĩ về vấn đề này. Âu Dương đột nhiên xuất hiện, đánh một trận với Mạch Thiên Nhai trong Đô Thành, một mũi tên bắn Mạch Thiên Nhai Lục Tiên lục giai từ trên bầu trời rơi xuống. Có thể tưởng tượng được, một cường giả như vậy mặc dù hiện tại vô danh, nhưng với thực lực của hắn không tốn thời gian bao nhất định có thể trở thành cường giả thế hệ mới của Đại Vận. Cường giả như vậy, đương nhiên bọn họ phải đi kết giao một phen.

Một đám học viên của Lăng Hoa biệt viện bị bao vây. Nhưng lần này bọn họ không vì được đám quan lại vây quanh mà cảm thấy kiêu ngạo. Bởi vì bọn họ biết, ngày hôm nay bọn họ không phải là nhân vật chính. Nhân vật chính đã biến thành Âu Dương!

Mỗi người bọn họ đều cúi đầu không nói gì. Dù sao Âu Dương cũng được xem là vũ khí bí mật của Sở Tương Hợp. Bọn họ chưa được phép của Sở Tương Hợp không dám tùy tiện nói ra ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.