Yêu Em Từ Giọng Nói

Chương 7: Chương 7




Edit: Doãn Y Y

Beta: Doãn Uyển Du

Lúc này, trợ lý khi phỏng vấn đã cùng mọi người gặp qua, Lý Ngôn cùng người đã phỏng vấn các cô là người đàn ông Địa Trung Hải đi vào phòng họp.

Người đàn ông Địa Trung Hải ngồi ở bàn hội nghị, nhìn quanh bốn phía, chỉ thấy Vương Ngọc dựa tường ôm ngực, vẻ mặt không kiên nhẫn.

Ngồi ở ghế trên, các cô gái cũng đang ủ rũ, gục mặt xuống mặt, vừa nhìn ông đã biết được vừa rồi đã xảy ra cái gì.

“Chào mọi người, tôi là đạo diễn phối âm của đoàn phim《 kiếp phù du 》, đạo diễn Đồng Mạnh, mọi người có thể gọi tôi là Đồng Đạo. Đầu tiên, chúc mừng mọi người đã có thành tích tốt trong vòng tuyển chọn, trúng tuyển trở thành diễn viên phối âm của đoàn phim chúng ta. Gặp nhau ở đây chính là duyên phận, kỳ thật, tư liệu về mọi người tôi đều có thể đọc làu làu.”

Mọi người nghe đến đó, đều sôi nổi ngẩng đầu nhìn ông ta một cái. Trong lòng không khỏi kinh ngạc cảm thán, nhiều người như vậy, ông ta đều nhớ kỹ, đây là loại trí nhớ gì?

Cảm nhận được ánh mắt kinh ngạc của mọi người, người đàn ông Địa Trung Hải, à không, Đồng Đạo cười ha ha.

“Ha ha, nói giỡn, sao có thể đọc làu làu a, tôi cũng không phải máy tính!”

Mọi người vừa nghe, cũng đều cười, không khí trong nháy mắt liền gần gũi

Tô Noãn Dương xấu hổ, xem ra suy đoán lúc trước về người này là đúng, quả thật là một con hổ mặt cười

Đồng Đạo tiếp tục nói:

“Được rồi, trở lại chuyện chính, vì để giúp mọi người có thể mau chóng quen thuộc với nhau, sớm có thể hoà mình vào tập thể mới, mọi người trước tự giới thiệu một chút đi. Đây, từ cậu bắt đầu trước, mọi người theo vòng nhé.”

Đồng Đạo chỉ vào người gần ông ta nhất- Quân Tử nói.

Quân Tử vội vàng gật đầu đứng lên, gãi gãi đầu:

“Chào mọi người, tôi là Đái Quân, đến từ xã đoàn kịch truyền thanh Sênh Ca. Lần này, tôi đảm nhiệm phối âm nhân vật nhị sư huynh Lục Diệp, tôi là người tương đối thẳng tính, có gì nói đó, hy vọng về sau có thể cùng mọi người ở chung thật tốt .”

Mọi người vỗ tay, người cùng phòng với Quân Tử là một nam sinh nhân cơ hội trêu chọc nói.

“Ca, anh không phải thẳng, là nhị, bằng không anh như thế nào là nhị sư huynh, đúng hay không?”

Mọi người đều cười vang, không khí càng ngày càng tốt.

“Chào mọi người, ta là Đào Đào, cũng đến từ Sênh Ca, nhân vật là Tiểu sư muội Lục Linh. Người cũng như tên, ta chính là tương đối hài hước, vui vẻ, rất thích người đẹp, cùng vào đoàn phim này về sau chúng ta chính là người một nhà, sau này cũng có thể cùng nhau chơi đi, hắc hắc.”

Đào Đào nói xong liền vội vàng ngồi xuống, vỗ vỗ ngực, hít sâu vài cái. Đừng nhìn cô ấy ngày thường tùy tiện, vào loại này thời điểm cô vẫn rất thẹn thùng khẩn trương.

Tô Noãn Dương đứng lên, đẩy mắt kính, bình tĩnh mà nói.

“Chào mọi người, tôi là Tô Noãn Dương, đến từ Sênh ca, nhân vật phối âm là Phù Sinh, cảm ơn.”

Mọi người nghe được tiếng nói thanh lãnh tiếng của cô, chỉ ngắn gọn sáng tỏ mà phun ra mấy chữ, đều không khỏi cảm thán, lớn lên nhìn rất đáng yêu, đáng tiếc lại là một tòa băng sơn.

Đào Đào nhìn biểu tình của bọn họ, liền biết bọn họ đang nghĩ gì. Hận sắt không thành thép mà lắc đầu, ôi, lại là một đám con nít bị lừa, Tô Noãn Dương chỗ nào cao lãnh đâu, cô rõ ràng chính là trì độn.

“Chào mọi người, tôi là….”

…………

Đợi tất cả mọi người giới thiệu xong, người đàn ông Địa Trung Hải gật gật đầu, tiếp tục nói.

“ Tốt, mọi người đều từng lồng tiếng cho phim truyền hình, đương nhiên, cũng có một số người đã từng phối âm cho phim điện ảnh. Kỳ thật, phim truyền hình và phim điện ảnh không giống nhau, ví dụ như phim điện ảnh kịch muốn xem khẩu hình, phim truyền hình không cần. Cho nên nói, ba ngày kế tiếp, đoàn phim sẽ an bài cho mọi người một ít chương trình học, tìm thầy cô chuyên nghiệp tới giúp mọi người học. Chương trình học nội dung chính là nói cho mọi người hiểu rõ hơn một chút như thế nào phối âm cho phim điện ảnh. Xét trên phương diện cảm tình mà nói, mọi người đều thật chuyên nghiệp, nhưng còn thiếu một ít kinh nghiệm, cho nên đi học mục đích chính là bổ sung một chút các kinh nghiệm thiếu sót của mọi người, thời gian hữu hạn, hy vọng tất cả mọi người đều có thể học tập nhanh chóng.”

Đồng Đạo dừng một chút, tiếp tục nói:

“Sau khi chương trình học kết thúc, mọi người sẽ phỏng vấn kiểm tra một lần nữa. Sau khi qua khảo sát được nghỉ ngơi nửa ngày, thứ hai sẽ chính thức bắt đầu công tác, mọi người còn có thắc mắc gì không?”

Một cô gái giơ tay, thẹn thùng hỏi.

“Đồng Đạo, xin hỏi chúng tôi có cơ hội đi tới phim trường tham quan không?” Lời vừa nói ra, các cô gái bên cạnh vội vàng phụ họa.

“Đúng vậy đúng vậy, Đồng Đạo, chúng tôi có thể đi đến phim trường hay không, có thể giúp chúng tôi đi phim trường tham quan không?”

Tô Noãn Dương bất đắc dĩ đỡ trán, đến giờ này vẫn còn có người muốn thấy minh tinh, thật là hết thuốc chữa.

Đồng Đạo cười cười, nói:

“Ha ha, mọi người là muốn đi phim trường xem minh tinh đi. Vừa lúc, nếu không có mọi người nhắc nhở tôi cũng quên mất. Kỳ thật, lần này nam chính Lục Ly chính là Cố Hoài Cẩn tự mình phối âm, tôi nghỉ, chờ anh ta tới về đây, mọi người có đi phim trường hay không đều như nhau cả đi, ha ha.”

“A! Thật vậy chăng!” Trong nháy mắt, trong phòng hội nghị các cô gái đều kích động, ngay cả Đào Đào cùng Lưu Li đều vui vẻ mà cười ha ha.

Tô Noãn Dương càng bất đắc dĩ, cũng càng bực bội.

Nam chính là Cố Hoài Cẩn, chính là nói, làm nữ chính, bọn họ khẳng định là sẽ gặp mặt.

Nhớ tới khi phỏng vấn, cặp mắt đạm mạc sắc bén kia, Tô Noãn Dương liền nhịn không được, rùng mình.

Trách không được vì sao anh ta chỉ đi xem phỏng vấn vai nữ chính, thì ra là muốn nhìn cộng sự của mình, muốn xem người được chọn ra sao thôi

Cơm nước xong trở lại khách sạn, Đào Đào liền ở trong phòng đi tới đi lui, còn luôn phóng ra ánh mắt lấp lánh nhìn Tô Noãn Dương.

Tô Noãn Dương đành phải buông di động, nhìn Đào Đào đang ngồi ở mép giường kích động.

“Nói đi, rốt cuộc làm sao vậy?”

“Tô Tô! Chẳng lẽ cậu không có nghe lúc ở cuộc họp Đồng Đạo nói cái gì sao, nam chính là Cố Hoài Cẩn! Cố Hoài Cẩn đó! Cậu không kích động sao!”

Đào Đào vừa thấy Tô Noãn Dương rốt cuộc phản ứng tới cô, vội vàng ngồi đối diện Tô Noãn Dương, chia sẻ tâm tình kích động của mình.

“Cậu không biết tớ hâm mộ cậu bao nhiêu! Cố Hoài Cẩn, ảnh đế đó! Đẹp trai lắm tiền, không có tai tiếng, Weibo cũng không có, là người thần bí cỡ nào! Mà cậu, có thể lập tức cùng anh ấy diễn xuất! Ai, hiện thực không thể làm được bạn gái của hắn, ở trong kịch làm bạn gái anh ấy cũng không tồi, thật muốn đổi vai cho cậu mà!”

Đào Đào phồng mặt, bày ra bộ dáng hoa si. Tô Noãn Dương bất đắc dĩ mà vỗ vỗ đầu cô ấy.

“Đào Đào, cậu quên rồi à, chúng ta phối âm chính là bi kịch, Phù Sinh cùng Lục Ly cuối cùng cũng không thể ở bên nhau, Phù Sinh còn bị Lục Ly giết.”

“Như vậy thì thế nào! Chỉ cần có thể cùng đại thần dính chút quan hệ, cho dù cuối cùng bị giết tớ cũng vui vẻ!”

“Phi phi phi, cậu đừng nói chuyện lung tung!”

Tô Noãn Dương nóng nảy, đồng ngôn vô kỵ, đồng ngôn vô kỵ. ( lời của của nhỏ không có cố kị)

“Ai, Tô Tô, cậu đó, ở trong phúc không biết hưởng phúc. Thôi, chúng ta vẫn nên ngủ sớm một chút đi, ngày mai còn phải đi học nữa.”

“Ừ ngủ đi, ngủ ngon.”

Tô Noãn Dương tắt đèn, xem một vòng lại Weibo lần cuối, Cẩn Du vẫn không có tin tức.

Anh có thể là có việc gì đó mà trì hoãn, nói không chừng ngày mai liền có thể trả lời mình. Tô Noãn Dương tự an ủi chính mình, tắt máy ngủ.

Nhưng là, vài ngày kế tiếp, Cẩn Du đều không phản ứng với cô trên Weibo.

Vô luận là các bài tuyên truyền, hay các po ảnh chụp cùng status cảm khái, anh đều không có bất luận tin tức phản hồi gì.

Rất nhanh, thời gian ba ngày trôi qua.

Phỏng vấn khảo sát buổi sáng kết thúc, một đám người như ong vỡ tổ, ồn ào nói muốn vào trong thành chơi.

Ngay cả thời điểm ăn cơm, tất cả mọi người đều ở tích cực thảo luận xem muốn đi chỗ nào chơi.

Chỉ có Tô Noãn Dương xua xua tay, nói cô không muốn đi, sau đó tiếp tục ôm di động kiểm tra Weibo.

Trải qua mấy ngày ở chung, tất cả mọi người đều biết Tô Noãn Dương cũng không phải cao lãnh, mà là trì độn. Đạo lí đối nhân xử thế cũng chỉ gọi là vừa đủ am hiểu.

Mỗi ngày chỉ đi học rồi ăn cơm, đến trang điểm cũng lười, giày cao gót cũng không mang, nghiễm nhiên một bộ dáng thiếu nữ nghiện Internet.

Vì sao nói cô là thiếu nữ nghiện Internet?

Ồ, đó là bởi vì, trừ bỏ đi học ăn cơm, các thời điểm khác cô đều ôm di động, không biết làm gì.

Ngay từ đầu, tất cả mọi người đều cho rằng cô đang chơi trò chơi, sau lại, mới phát hiện cô chủ yếu là lướt Weibo, trong lòng càng nghi hoặc.

Quả nhiên, thế giới trạch nữ, người bình thường không thể hiểu.

Bởi vì hai ngày này đã thăm dò rõ ràng bản tính Tô Noãn Dương, cho nên mọi người cũng không làm cô khó xử, tiếp tục bàn chuyện xem trong chốc lát đi đâu chơi.

Chỉ có Đào Đào vẻ mặt trầm ngâm, lo lắng nhìn Tô Noãn Dương đang thất thần, trong lòng hiểu rõ, biết cô khẳng định là đang nghĩ đến Cẩn Du gì đó.

Mấy buổi tối ngày nay, Tô Noãn Dương vẫn luôn mất hồn mất vía, chỉ liên tục kiểm tra Weibo, mặc kệ Đào Đào nói cái gì đều không gợi nổi hứng thú của cô, trả lời vấn đề cũng là râu ông nọ cắm cằm bà kia. ( ý là trả lời không đâu vào đâu cả, không tập trung:v)

Cái này làm cho Đào Đào rất nghi hoặc, hỏi cô rốt cuộc phát sinh chuyện gì, cô cũng chỉ lắc đầu không nói lời nào.

Sau đó, Đào Đào thật sự là nhịn không nổi nữa.

Đêm qua, cô ấy vừa đấm vừa xoa, quyết tâm truy vấn đến cùng, Tô Noãn Dương rốt cuộc mới nói ra chuyện trên Weibo, còn đem việc cô cùng Cẩn Du từ lúc vừa biết nhau đến hiện tại, nói từ đầu tới đuôi một lần.

Nói xong mới phát hiện, thì ra trong lúc bất tri bất giác, Cẩn Du đã làm bạn với cô lâu như vậy. Biết được điểm này, cô càng thêm uể oải, tiếp tục ôm di động kiểm tra các bình luận mới, tìm tin tức Cẩn Du.

Nhưng Đào Đào lại hoàn toàn nghĩ khác Tô Noãn Dương.

Đào Đào thật sự không nghĩ tới, từ trước tới nay đối với vấn đề tình cảm, Tô Noãn Dương còn chưa từng cảm nắng qua người cả! Hiện tại vậy mà lại thich một người chưa tưng thấy qua?!

Tuy rằng cô có chết cũng không thừa nhận, còn giảo biện nói bọn họ chỉ là quan hệ bằng hữu thuần khiết, nhưng Đào Đào biết sự tình không có đơn giản như vậy.

Cái gì gọi là trong nhà chưa tỏ, ngoài ngõ đã tường, trong lòng Đào Đào hiện tại chính là cung gương sáng giống nhau. Có vấn đề, chắc chắn có vấn đề! ( Ý chị Đào Đào là đã sáng tỏ, bả biết hết rồi)

Cô ấy biết Tô Noãn Dương bốn năm, tự nhiên biết cô là dạng người gì.

Đầu tiên, Tô Noãn Dương không có khả năng cùng một người không quen biết sinh ra cái gì mà tình hữu nghị, càng không thể bởi vì cái tình hữu nghị này mà “trà không nhớ cơm không ăn”.

Cho nên, Tô Noãn Dương khẳng định chính là đã thích Cẩn Du. Còn may, cô thiên tính trì độn, không phát hiện cảm tình của mình, bằng không chỉ nhìn bộ dáng quật cường kia, khẳng định đã sớm đã xảy ra chuyện.

Ở trong lòng Đào Đào, yêu qua mạng là phương thức không đáng tin cậy, không gì sánh nổi.

Có câu nói như thế nào nhỉ, “ngươi căn bản là không biết người đầu kia cùng ngươi nói chuyện rốt cuộc là người hay là cẩu.”

Cho nên, Đào Đào kiên quyết không ủng hộ Tô Noãn Dương yêu qua mạng.

Mỗi ngày đều chat Weibo, vừa nhìn liền biết là tên đáng khinh, biến thái.

(Hương: nam chính còn chưa ra sân đã bị định tội *đáng thương*)

Còn tặng cái gì lễ vật? Xem nhiều phim Hàn Quốc à? Thật cho rằng mình là cao phú soái à?!

Đầu năm nay, trong hiện thực kiếm đâu ra nhiều cao phú soái như vậy? Nếu mỗi người đều là cao phú soái, vậy Cố Hoài Cẩn sẽ không có nhiều fans như vậy, các cô cũng không cần ở chỗ này phối âm, bởi vì tất cả mọi người đều vội vàng đi câu rùa vàng, nào còn có thời gian nhàn dỗi xem phim truyền hình, bổ não vậy

Nghĩ vậy, trong lòng Đào Đào càng lo lắng.

Ở trong lòng cô ấy, Cẩn Du chính đại hán chân thối, đại thúc đáng khinh, hơn nữa đại thúc này, còn thích giả dạng cao phú soái lừa những cô gái nhỏ.

( Beta: Anh Cẩn xin nén bi thương:v)

Cho nên, Đào Đào quyết định nhất định phải cứu vớt Tô Noãn Dương, tuyệt đối không thể để cô tùy ý lâm vào loại tình yêu không đáng tin cậy này.

(Hương: con đường cách mạng còn dài đồng chí Cẩn Du cần cố gắng *mặc niệm*)

Còn vấn đề muốn cứu vớt như thế nào, vậy rất đơn giản, nơi này nhiều nam nhân như vậy, bên cạnh còn là phim trường.

Tục ngữ có câu nói hay, cách tốt nhất để quên đi một tình cũ chính là bắt đầu tình mới. ( cái này là tục ngữ à?)

Còn may, Cẩn Du này hai ngày này không biết là cọng dây thần kinh nào đáp sai, vẫn luôn không phản ứng Tô Noãn Dương, lúc này mới làm cho Đào Đào có cơ hội thừa nước đục thả câu.

Nhất định trong khoảng thời gian này làm Tô Noãn Dương lâm vào tình yêu cuồng nhiệt, như vậy chờ Cẩn Du kia trở lại, tất cả và kết cục đã sớm định, anh ta chính là có bản lĩnh thông thiên, cũng không thay đổi được gì.

Hừ hừ hừ, Đào Đào vẻ mặt bỉ ổi, cảm thấy kế hoạch của mình rất hoàn mỹ.

Cô ấy liếc nhìn vị nhân huynh ngồi bên, hắc, huynh đệ, lần này nhờ ngươi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.