Yêu Thượng Nam Nô

Chương 5: Chương 5




CHƯƠNG 5

 Trầm Kì Vân tìm được một chỗ trốn bí mật ở trên thuyền, từ nơi này nhìn qua thấy một nơi như là đang tổ chức yến hội, chỉ cảm thấy chính mình sắp đói đến tắt thở. Hắn đã muốn cả ngày không có ăn cái gì, cũng không có uống một giọt nước nào. Hảo khát, hảo đói! Sớm biết như thế, ” bữa tối cuối cùng – Jêsu và 12 môn đồ” kia hắn nên cố gắng ăn, số chết mà ăn, ăn không xong liền mang ở trên người, đói bụng lấy ra ăn nữa! Trong đầu Trầm Kì Vân suy nghĩ càng ngày càng loạn, không thèm để ý những ý tưởng này không hợp tình hợp cảnh chút nào.

 

Ta muốn ăn vịt nướng, hơn nữa phải là vịt nướng Bắc Kinh; ta muốn ăn lẩu, hơn nữa phải là lẩu Trùng Khánh; ta muốn ăn hải sản, hơn nữa phải là hải sản tươi sống từ vùng duyên hải chế biến thành món ăn đỉnh ngon a, phải làm sao mới ăn được đây? Trầm Kì Vân liều mạng mà đem lực chú ý từ trong bụng chính mình truyền ra dời đi chỗ khác. Nhưng mà, đã đói bụng chính là đói bụng, cho dù có muốn dỗ dành chính mình như thế nào đều là không được.

 

Thơm quá a, nhất định là thần nhìn thấy hắn sắp chết đói, cho nên cho hắn một ít ảo ảnh ngọt ngào, thật giống như cô bé bán diêm kia.( Làm ơn đi, đồng chí Tiểu Trầm à, ngươi mới chỉ đói bụng có một ngày thôi đó nha!). Thật thơm a! Trầm Kì Vân không khỏi theo hương khí kia mà đi lần về phía trước…… Di, ảo giác này cũng quá tuyệt vời đi, hắn cư nhiên thật sự nhìn thấy không ít đồ ăn hiện ra ở trước mặt! Vươn tay bốc lấy bốc để nếm thử, hảo hảo ăn ngon! Thượng đế a, người rốt cục nghe được lời kêu gọi của ta rồi, ta hảo hạnh phúc a, cho dù là giờ phút này bị chết đói, ta cũng không oán không hối hận. Di, không đúng, cái này rõ ràng là đồ ăn thật mà!

 

” A, chủ ý của Tu Tư tiên sinh quả nhiên không tồi, chúng ta tìm lâu như vậy đều không có tìm được, lần này hắn cư nhiên chính mình đi ra.” Mấy người tránh ở một bên, nhìn thấy Trầm Kì Vân tự mình đi ra, không khỏi mừng rỡ nói. Trời mới biết bất quá chỉ mới có thời gian một ngày, kết quả Lôi Tư tiên sinh như là ăn phải hoả dược, đã muốn bùng nổ mười phần uy lực, tất cả bọn họ đều bị trúng mảnh vụn đến say xẩm mặt mày. Hiện tại nhìn thấy tiểu nô lệ này tự chui đầu ra, không bảo bọn họ kinh hỉ vạn phần sao được.

 

Xong rồi, lúc này là thật xong rồi, hắn ném vỡ đầu Lôi Tư còn chưa tính, hiện tại còn tự mình chạy ra, này không phải chui đầu vô lưới sao? Trầm Kì Vân vẻ mặt cầu xin, rất nhanh đã bị bắt đứng lên, hướng khoang thuyền Lôi Tư mà đi.

 

Tu Tư vừa mới làm xong hạng nhất thực nghiệm, từ khoang thuyền chính mình đi tới, nhìn thấy chính là cảnh tượng này, mấy tên thủ hạ của Lôi Tư, đang áp giải một nam hài phi thường xinh đẹp đi ở phía trước. Trong lòng biết đây chính là tiểu nô lệ lớn mật kia, không khỏi ra tiếng ngăn lại: ” Các ngươi đem hắn buông ở đây đi, lát nữa tự ta sẽ đem hắn đưa trở về.”

 

Nghe thấy Tu Tư nói như vậy, mấy người kia không hẹn mà cùng nhìn nhau liếc mắt một cái, đều nhìn ra trong mắt lẫn nhau là sợ hãi. Tuy rằng Lôi Tư khởi xướng tính tình thật khủng bố, nhưng nếu chọc giận Tu Tư kết quả càng nghiêm trọng. Lại không hẹn mà cùng buông nam hài ra, cùng thi lễ, lui xuống.

 

Trầm Kì Vân đối trạng huống thình lình xảy ra có điểm không thể thích ứng, di, tại sao bọn họ đều đi rồi?

 

” Ngươi có khoẻ không?” Phía sau truyền đến một tiếng thân thiết, ân cần thăm hỏi.

 

Trầm Kì Vân quay đầu lại nhìn, oa, mỹ nam tử! Đây là một mỹ nam tử không thua gì Lôi Tư đâu, nhìn qua không chỉ có phong độ, mà còn giống một vị thân sĩ, trên mặt lại lộ ra nụ cười giống như thiên sứ. Không, không phải giống thiên sứ, mà căn bản đã là thiên sứ rồi! Lôi Tư tuy rằng cũng là mỹ nam tử, nhưng người này càng phù hợp quan niệm của hắn a. Di? Không đúng không đúng, cái gì gọi là càng phù hợp quan niệm của hắn a?! Hắn cũng không phải nữ nhân, đi thưởng thức mỹ nam tử làm cái gì?! Đều là tại cái tên Lôi Tư dơ bẩn kia, đem hắn từ một thanh niên có tương lai tươi sáng như vậy độc hại thành loại bộ dáng này. Không khỏi lại là một trận uể oải.

 

Tu Yư buồn cười nhìn thấy nam hài phương đông xinh đẹp trước mắt, trong chốc lát nhìn gã chảy nước miếng, trong chốc lát lại cau mày lấy tay gõ đầu chính mình, biểu tình thật sự là phong phú a.” Ngươi vừa nãy đã ăn no rồi đúng không?”

 

” A, không a, tại sao ngươi lại biết?” Trầm Kì Vân dùng ánh mắt sùng bái nhìn Tu Tư.

 

Nhìn thấy phản ứng của nam hài xinh đẹp này, Tu Tư không khỏi muốn đùa dai một chút, ” Bởi vì ta là thiên sứ được thượng đế phái đến thế gian, để cứu vớt những linh hồn đã bị thương tổn.”

 

” Nguyên lai là như vậy a! A, vậy thì ta hiểu rồi, Lôi Tư kia nhất định là ác ma do ma vương phái đến nhân gian, chuyên môn kéo linh hồn người khác xuống địa ngục.” Trầm Kì Vân oán hận nói.

 

Tu Tư rốt cuộc nhịn không được, lớn tiếng bật cười, Lôi Tư cùng gã so sánh với nhau, chỉ sợ gã càng giống ác ma hơn. Bất quá, hảo thú vị, lần đầu tiên có người nói Lôi Tư giống ác ma. Hơn nửa ngày, Tu Tư mới ngẩng đầu, ” Ngươi đã cảm thấy hắn giống ác ma, không bằng chúng ta cùng nhau đến chỉnh hắn đi?”

 

Nghe Tu Tư nói thế, hắn vội vàng nghe theo, chỉnh cái tên đại ác ma đã đoạt đi trinh tiết của hắn, vì cái gì không muốn?! Hai người sau một lúc thì thầm, liền bắt đầu đi đến khoang thuyền của Lôi Tư.

 

Lúc này Lôi Tư đang ở một mình uống rượu giải sầu, bọn xuẩn đản này, cư nhiên còn chưa tìm được hắn! Bất quá chỉ là một nam hài mà thôi! Thật sự là đồ vô dụng! Trong lòng thầm mắng, ánh mắt lại không ngừng liếc về hướng cửa, còn không tìm được sao?!

 

” Đương!” Cửa khoang thuyền đột nhiên bị người một cước đá văng ra.

 

Lôi Tư vốn đang trong cơn tức giận, nhìn thấy có người không sợ chết đá cửa khoang thuyền của y, không khỏi hoả lớn hơn nữa, ” Người nào không sợ chết……” Lời muốn mắng mới tuôn có một nửa, sau khi nhìn thấy Tu Tư xuất hiện, thật tự giác nuốt đi xuống. Đã nói rồi mà, làm sao có người không sợ chết như vậy chứ, nguyên lai là đứa con của ma vương đến đây!

 

” Đúng vậy, người nào không sợ chết a?” Tu Tư nhíu nhíu mày.

 

Nhìn thấy biểu tình rất không hài lòng của Tu Tư, Lôi Tư chạy nhanh hồi đáp: ” Là ta không sợ chết, ha ha ha.” Nói xong chính là một trận cười gượng.

 

” Quên đi, ta cũng không muốn so đo với ngươi. Nam hài của ngươi ta đã tìm được rồi.” Tu Tư khẽ nghiêng người, làm cho Trầm Kì Vân ở bên ngoài khoang thuyền tiến vào.

 

Vừa nhìn thấy cái tên đầu sỏ hại đỉnh đầu y nở hoa xuất hiện, Lôi Tư không khỏi nở nụ cười, nhưng ánh mắt lại nguy hiểm mị lên, ” Nguyên lai là ngươi đã trở lại a.”

 

Thanh âm kia làm cho thân thể Trầm Kì Vân không khỏi run lên. Tu Tư nhìn ra hắn sợ hãi, lập tức lấy tay vỗ vỗ đầu vai hắn, ý bảo hắn không cần sợ hãi. Có Tu Tư cổ vũ, Trầm Kì Vân lập tức ưỡn ngực đáp, ” Đúng vậy, ta đã trở về.”

 

” Tu Tư a, không hổ là em trai tốt của ta, nhanh như vậy liền giúp ta tìm được người!” Lôi Tư chuyển hướng Tu Tư nói, trên mặt tất cả đều là nịnh nọt, ” Cái kia…… nếu người đã muốn tìm được rồi, có phải ngươi nên trở về nghỉ ngơi một chút không? Ngươi nhất định mệt mỏi đi?” Y hiện tại thầm nghĩ nhanh lên đem Trầm Kì Vân áp đảo, đánh trước một roi, sau đó mới hảo hảo hưởng thụ.

 

” Không tốt a, ta hiện tại tinh lực thật tràn đầy, hơn nữa từ sau khi thượng kẻ trộm thuyền của ngươi, trên thuyền này một chút cũng không có người đẹp mắt tồn tại, làm hại ta đã muốn hơn một tháng đều không có phát tiết qua, như vậy được không, đem nô lệ của ngươi cho ta mượn ngoạn một vài ngày.” Bản tính ác ma của Tu Tư rốt cuộc đã lộ ra.

 

Trời ạ, không cần, nam hài này ngay cả y đều còn chưa có hảo hảo hưởng thụ qua, tại sao có thể đơn giản như vậy liền đưa cho người khác ngoạn chứ?! Cho dù là Tu Tư, người cùng y cảm tình tốt nhất cũng không được!

 

” Không nên không nên, không bằng như thế này đi, sau khi về tới nhà, ngươi tùy tiện ở bên trong tuyển bất cứ một nô lệ nào của ta là được rồi, trong đó có một tên dung mạo phi thường xinh đẹp, hơn nữa dáng người cũng rất tốt, ta đem hắn cho ngươi mượn được không?” Lôi Tư đánh thương lượng.

 

” Không cần, ta thích khẩu vị phương đông.” Tu Tư cố ý làm khó Lôi Tư.

 

“…… Không được a, nam hài này không đồng dạng như vậy!” Lôi Tư nóng nảy.

 

” Tại sao không giống nhau?” Tu Tư nhìn thấy biểu tình của Lôi Tư, cười càng thêm xán lạn.

 

” Ta còn chưa làm cho hắn thần phục ở ta dưới thân đâu!” Lôi Tư kêu la.

 

” Yên tâm, ta có kỹ xảo không thua gì ngươi, chờ ta trước đem hắn biến thành phục tùng một chút sẽ trả lại cho ngươi sau, như vậy ngươi có thể hưởng thụ càng nhiều phục vụ từ hắn.” Tu Tư tuyệt không thả lỏng.

 

“…… Được rồi, như vậy đi, chúng ta cho chính hắn chọn!” Lôi Tư rốt cuộc bất cứ giá nào nói. Trầm Kì Vân này, thời điểm y muốn thượng hắn, hắn dùng tất cả tâm cơ cản trở. Hiện tại nhìn thấy chính mình sắp bị nam nhân khác thượng, nói cái gì chắc hắn cũng vô pháp nhận đi.

 

” Tốt.” Tu Tư định liệu trước nói.

 

Nhìn thấy Tu Tư đáp ứng rồi, Lôi Tư không khỏi thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhìn về phía Trầm Kì Vân: ” Ngươi muốn bị hắn thượng không?”

 

Trầm Kì Vân trừng mắt nhìn y, biểu tình làm như rất khó xử, ” Thật sự có thể cho ta chọn sao?”

 

” Ngươi yên tâm mà chọn đi.” Lôi Tư trong lòng mừng thầm, thật tốt quá, hắn quả nhiên là không muốn.

 

” Vậy thì…… ta liền chọn nha!” Trầm Kì Vân do do dự dự nói.

 

” Chọn đi chọn đi.” Ha ha ha, Tu Tư, lúc này xem ngươi làm sao bây giờ, người ta không đồng ý đâu!

 

” Tu Tư ca ca, hãy đem ta đến nơi của ngươi đi, ta hảo muốn làm với ngươi a.” Trầm Kì Vân vừa nói vừa bổ nhào vào trên người Tu Tư, không ngừng mà dùng khuôn mặt nhỏ nhắn cọ cọ vào trong ngực Tu Tư.

 

A, tuy rằng là diễn trò, nhưng không cần nhiệt tình như vậy đi, nói không chừng ta thật sự sẽ nhịn không được. Tu Tư đột nhiên phát hiện chính mình phạm vào một sai lầm, tiểu vưu vật này rất ư là thú vị! Khó trách nói cái gì Lôi Tư cũng không chịu đem hắn giao cho ta.

 

Lôi Tư nhìn thấy một màn như vậy, chỉ cảm thấy cơn tức nhắm thẳng lên tới ót, ” Hắn là của ta!” Giống như một cơn lốc xoáy xông lên phía trước, một tay liền kéo Trầm Kì Vân ra khỏi người Tu Tư, giống như bảo hộ món đồ chơi yêu thích không muốn bị người khác cướp đi, hung hăng đem Trầm Kì Vân giấu vào trong ngực mình, còn vẻ mặt địch ý nhìn Tu Tư.

 

Thấy vậy Tu Tư cũng có chút sợ hãi, vội vàng giơ hai tay lên, giống như đã đùa một cách quá mức, ” Ta đi về trước đây.”

 

Lần đầu tiên nhìn thấy Lôi Tư đối gã phát hoả lớn như vậy, Tiểu Kì Vân thân ái, ngươi liền tự cầu nhiều phúc đi! Thấy Tu Tư thật tự giác mà đem cửa đóng lại, Lôi Tư lúc này mới buông ra Trầm Kì Vân.

 

Trầm Kì Vân cơ hồ là lập tức liền tìm ngõ ngách nào đó núp vào, ông trời a, Tu Tư sao lại thế này, không phải gã đã nói muốn dẫn hắn rời xa ác ma này sao? Tại sao chính gã ngược lại chạy trước?

 

Quả nhiên, thần, Maria, thiên sứ, tất cả đều không thể tín nhiệm! Thật cẩn thận ngắm Lôi Tư, chỉ thấy vẻ mặt tươi cười quỷ dị đến cực điểm của y. Trời ạ, xong rồi, vốn đã phạm tội làm đầu y bị thủng một lổ, lúc này lại trêu đùa y, nhất định chết chắc rồi, nhưng lại bị chết không tử tế. Mạng của hắn hảo khổ a, có thể nào hôm nay thật sự phải hồng nhan bạc mệnh sao?

Lôi Tư cũng không vội vã đến chỗ của Trầm Kì Vân, mà là đến nơi cửa khoang thuyền, đưa ngón tay dùng sức nhấn một màn hình cảm ứng, hiện ra dấu ấn thật sâu hãm vào bằng đầu ngón tay.” Đây là phải dùng đến vân tay của ta mới có thể mở cửa ra, nếu ta không đến mở cửa, ai cũng vào không được, ai cũng ra không được.”

Trầm Kì Vân nghe nói thế, lại sợ tới mức càng lui càng sâu, tựa hồ muốn đem chính mình hoàn toàn biến mất không thấy tăm hơi. Thật là đáng sợ, cái này muốn chạy cũng chạy không thoát, ô!

Lôi Tư chậm rãi đi qua, một tay kéo lấy Trầm Kì Vân trong góc đứng lên, ” Thật sự là bảo bối xinh đẹp a, đáng tiếc, chính là rất không nghe lời. Ta phải đem ngươi xử lý như thế nào bây giờ? Đem hạt cát quán vào trong thân thể? Hay là dùng tảng đá? Hoặc là đem cây trường tiên kia nhét đi vào?”

” Không tốt a!” Trầm Kì Vân kêu lên, nhưng thanh âm lại không lớn giống như bình thường.

Lôi Tư kỳ quái mà đem khuôn mặt nhỏ nhắn của hắn nâng lên, người này, y chỉ là tuỳ tiện nói thế mà thôi, như vậy liền doạ cho hắn sắp khóc! Thật là mất mặt, hắn chẳng lẽ không thể biểu hiện càng thêm bất khuất một chút sao?

” Quên đi, ta cũng không muốn làm khó dễ ngươi, liền đem tương ớt cho vào một chút là được!” Y đã sớm tính toán hảo phải dùng biện pháp này đến chỉnh Trầm Kì Vân. Biện pháp này sẽ không chân chính xúc phạm tới hắn, nhưng lại có thể cho hắn ăn không ít đau khổ, thật sự là nhất cử lưỡng tiện.

Cái gì?! Không phải đâu, tên ngu ngốc này cư nhiên muốn cho nơi đó của hắn ăn tương ớt?! Tên quái thai này tại sao đối với thực vật chú ý nhiều đến như vậy chứ?! Thật muốn trực tiếp té xỉu!

” Cái kia cái kia…… ta rất nhớ ngươi nga, chủ nhân ~” Trầm Kì Vân hết sức muốn cho ngữ điệu chính mình nghe cảm động một chút.

Nhưng mà, chỉ sợ hắn trời sinh không phải cái loại kia, vừa nghe thấy hắn nói như vậy, sắc mặt Lôi Tư càng đen.

” Cái kia cái kia…… ta nghĩ ngươi cả ngày đều không có ăn cái gì.”

“…… Đương nhiên, ngươi có thể đi ra tìm thứ gì đó ăn không?” Lôi Tư cười đến càng quỷ dị , tiểu quỷ này đúng là không sợ chết, đợi lát nữa sẽ biết thế nào là lợi hại.

” Ta không thích ăn tương ớt!” Trầm Kì Vân lại bắt đầu khóc nháo lên.

” Ngoan, đợi lát nữa nhân huynh sẽ thích ăn.” Lôi Tư không có hảo ý nói.

” Người ta không cần ăn cũng ngoan rồi, ngươi không thương người ta!” Trầm Kì Vân khóc càng lớn tiếng hơn nữa.

“……” Lôi Tư chỉ cảm thấy trên đầu xuất hiện ba đường hắc tuyến.

” Tu Tư ca ca, vì cái gì ngươi không cần người ta chứ!” Chỉ cần nghĩ đến việc Tu Tư bán đứng hắn, hắn liền tức giận, cư nhiên cứ như vậy liền từ bỏ hắn, thật sự là uổng công hắn đem gã gọi thành thiên sứ!

Trầm Kì Vân không đề cập tới Tu Tư thì hoàn hảo rồi, vừa nhắc tới, làm cho Lôi Tư một trận tức đến tận trời, ” Ta suýt nữa đã quên, vừa mới nãy hình như là ngươi muốn cùng Tu Tư lên giường a?” Cùng biểu tình không giống nhau, ngữ khí ôn nhu nhẹ nhàng của Lôi Tư có thể làm mọi vật nổi trên mặt nước, làm cho người ta nghe mà không khỏi kinh ngạc.

” A?!” Nguy rồi, thải địa lôi!

” Xem ra, chủ nhân như ta làm rất không xứng chức, cho nên mới khiến ngươi bất mãn, muốn tìm người khác giải quyết.” Nhẹ nhàng mà phúc thượng phân thân Trầm Kì Vân, cách lớp vật liệu may mặc không ngừng vuốt ve.

Không thể được, chớ có sờ, sờ nữa ta chịu không nổi a. Tuy nói trong lòng sợ vô cùng, nhưng mà, sau khi hưởng thụ qua tư vị ** tuyệt vời kia, Trầm Kì Vân đối động tác khiêu khích này không có lực miễn dịch.

” Theo ta thấy a, ** bình thường đối với ngươi mà nói nhất định không có gì thú vị, không bằng chúng ta đến ngoạn SM tốt lắm.” Lôi Tư xấu xa nói.

Trầm Kì Vân lại bị doạ sợ, ” Ta chỉ muốn chủ nhân ôn nhu thôi!” Nằm đến trên giường gần trong gang tấc, làm ra tình trạng hết sức quyến rũ, còn đem một ngón tay vào miệng mút. Hắn xem trên TV thấy nữ nhân đều là như vậy dụ dỗ nam nhân lên giường.

Tuy rằng hắn rất không muốn cho xú nam nhân này khoái hoạt, nhưng mà, dù sao đã muốn bị ăn qua rồi, cho nên làm như thế nào để chính mình không bị tổn hại mới là thượng sách.

Vốn chỉ là muốn hù doạ Trầm Kì Vân một chút, giờ phút này nhìn thấy bộ dáng hắn như vậy, hạ thân Lôi Tư không khỏi một trận sưng trướng. Hai mắt nhìn chằm chằm vào đường cong duyên dáng kia, tay không tự giác cởi ra nút thắt chính mình, hai ba cái liền đem quần áo trên người thoát sạch sẽ.

Phát giác hành động của chính mình, Lôi Tư hoảng sợ. Bình tĩnh một chút, không thể làm cho hắn quá nhanh thực hiện được, bằng không uy nghiêm của chính ngươi sẽ bị huỷ hoại chỉ trong chốc lát.

Lôi Tư đối chính mình nói như thế, hít sâu mấy hơi, bình ổn một chút hạ thân xao động, chậm rãi đi đến bên giường.

” Nếu muốn ta ôn nhu đối với ngươi, vậy ngươi phải nghe lời. Ta nói cái gì ngươi phải làm cái ấy.” Lôi Tư cố gắng làm cho thanh âm chính mình nghe giống như bình thường.

” Hảo, được.” Trầm Kì Vân thật sảng khoái đáp ứng. Dù sao chỉ là đáp ứng một tiếng mà thôi, cũng không phải đi chết, nếu một lát y quá mức, hắn sẽ đập y thêm một lần nữa là được.

” Không tồi không tồi, cuối cùng hiểu được cái gì là mệnh lệnh chủ nhân. Hiện tại, lại đây trước.” Lôi Tư mở ra hai chân, đem phân thân chính mình lộ ra ở trước mặt Trầm Kì Vân, ” Liếm liếm nó.”

” Úc.” Trầm Kì Vân quả thật đi lại, nhưng vào thời điểm phải liếm, rõ ràng vẫn do dự một trận. Cuối cùng, nhìn nhìn biểu tình Lôi Tư càng lúc càng âm trầm, rốt cục nhận mệnh thở dài một hơi, đem đầu lưỡi vươn ra, nhẹ nhàng liếm một chút.

Mới có liếm một chút, dục vọng vẫn đói khát muốn ăn Trầm Kì Vân của Lôi Tư liền tích ra cam lộ, làm cho Lôi Tư nhẹ nhàng rên rỉ.

Trầm Kì Vân tò mò nhìn Lôi Tư, chỉ như vậy liền chịu không nổi ?

” Tiếp tục.” Lôi Tư mệnh lệnh.

“…… Còn muốn?” Không làm tiếp không để yên a?! Thở dài một hơi nữa, lại nhẹ nhàng liếm một chút.

” Ngươi đang làm cái gì?! Ta là bảo ngươi liếm, ngươi cũng chỉ liếm một chút?!” Không chiếm được thoả mãn làm cho Lôi Tư bắt đầu phẫn nộ mà gầm rú lên.

Trầm Kì Vân lập tức đem môi thấu lên, không ngừng liếm vật cực đại kia. Theo nhịp điệu liếm của hắn, vật nóng cháy kia nhẹ nhàng run run, cũng toát ra càng nhiều cam lộ. Nhíu nhíu mày, thứ này thật tanh a, Trầm Kì Vân không khỏi muốn đem trọc bạch kia nhổ ra. Nhưng khoảnh khắc vừa mới hé miệng, đã bị Lôi Tư đè lại đầu, vật kia đã trở nên càng lớn hơn nữa cũng càng nóng, cứ như vậy mai nhập vào trong cái miệng nhỏ nhắn của Trầm Kì Vân.

Cái miệng nhỏ của hắn căn bản hàm không được vật lớn như vậy, liều mạng muốn đem vật kia từ trong miệng rút ra, thậm chí ngay cả đầu lưỡi đáng yêu không đường nhúc nhích đang đặt ở linh khẩu của Lôi Tư, cũng dùng sức đẩy nó ra bên ngoài. Cảm nhận được kích thích khoái cảm kia, Lôi Tư bắt đầu dùng sức trừu sáp, ” Bảo bối, dùng sức hấp, dùng sức hấp.” Y cuồng loạn kêu lên.

Trầm Kì Vân đang ở dưới thân Lôi Tư nên căn bản nhìn không tới vẻ mặt của y, hắn chỉ biết là, thật vô cùng khó chịu, muốn nhanh chóng nhổ ra. Đầu không khỏi đem hết toàn lực trái phải chớp lên, kéo theo cái kia của Lôi Tư cũng cùng nhau chớp lên.

Kích thích như vậy cho Lôi Tư hưởng thụ lớn hơn nữa, nhưng y còn tham lam muốn càng nhiều, vươn ra một bàn tay, đem một tay Trầm Kì Vân đang bắt lấy hai chân y nắm lên, đem cái tay đó hướng đến cầu túi chính mình, ” Cũng…… an ủi…… nơi này một chút.” Thở hổn hển, y cố gắng nói ra đầy đủ một câu.

Trầm Kì Vân lúc này đã muốn bị sáp đến thất điên bát đảo, nghe được Lôi Tư không thể nói nối liền ra một câu, hắn chạy nhanh nghe theo, dùng bàn tay nhẹ nhàng mà niết lộng cầu túi kia. Sắp tiết đi!

” Bảo bối…… bảo bối…… nhanh lên…… hấp…… hấp……” Lôi Tư gia tốc co rúm, y cảm giác được phân thân chính mình đang không ngừng tràn ra chất lỏng, cũng sắp đạt tới cực hạn rồi.

Trầm Kì Vân vừa nghe, cao hứng dụng lực một hấp, phải giải phóng.

Ai ngờ chỉ là một hấp như vậy, kéo theo tinh quan của Lôi Tư, chất lỏng bán trong suốt lập tức như hồng thuỷ phun trào, trực tiếp đánh vào lưỡi Trầm Kì Vân, đôi càng trên cùng với yết hầu, thẳng đánh làm cho Trầm Kì Vân đau đớn không chịu nổi, lập tức đã nghĩ đem trọc bạch kia nhổ ra. Lôi Tư lại tại thời khắc mấu chốt, rời khỏi khoang miệng Trầm Kì Vân, một tay bắt lấy cằm hắn nâng lên, làm hắn không thể không nuốt đi xuống.

” Hảo tinh.” Trầm Kì Vân cúi đầu há miệng, một trận nôn khan, nhưng thứ ghê tởm kia đã chạy xuống tới dạ dày rồi, như thế nào cũng không chịu đi ra.

” Về sau, ngươi nên quen với loại hương vị này đi, sẽ thích nó thôi.” Lôi Tư kéo qua thân thể Trầm Kì Vân, bắt đầu cởi bỏ áo cùng quần của hắn.

Trầm Kì Vân cũng không phản kháng, tuỳ ý y ở trên người chính mình nơi nơi vuốt ve. Nói thật ra, hắn còn thích làm việc này, làm hắn cảm thấy thật thoải mái, hơn nữa còn là cảm giác thoải mái trước nay chưa từng có.

Nhìn thấy bộ dáng tiểu nô lệ chính mình lần đầu tiên ôn thuần như vậy, Lôi Tư trong lòng một trận nhu tình dâng lên, dưới tay càng thêm ôn nhu, muốn cho tiểu nô lệ này cũng cảm thụ một chút cái loại khoái cảm gần như thống khổ kia.

Lập tức bắt đầu dùng môi chính mình tại hai phiến anh đào đỏ au dây dưa không thôi, tiện đà đem đầu lưỡi chính mình tiến vào, không ngừng mà nhẹ nhàng tiếp xúc tiểu đinh hương đáng yêu kia, cuốn lấy hai đầu lưỡi cùng say sưa trong vũ điệu nhịp nhàng.

Hôn môi, đồng thời không quên chiếu cố hai điểm hồng anh đã muốn đứng thẳng trước ngực, nhẹ nhàng tại nơi mặt trên đánh chuyển, làm cho nơi đó càng thêm nhô cao, bắt đầu ra bên ngoài khinh xả. Này một loạt động tác càng khiến cho Trầm Kì Vân mê say mà hô hấp càng thêm dày đặc, hai tay cũng khoát lên trên lưng Lôi Tư, không ngừng nhẹ nhàng vuốt ve.

Nhìn thấy Trầm Kì Vân có phản ứng, Lôi Tư càng thêm ra sức lấy lòng thân thể hắn. Dùng móng tay tại nơi nhũ quả nhẹ nhàng mà cấu nhẹ, miệng Trầm Kì Vân bị che lại không ngừng bật ra mấy tiếng” ô ô”, nghe thấy *** mị không thôi.

Rời khỏi đôi môi mê người kia, môi Lôi Tư đi tới xương quai xanh khêu gợi, liếm lộng rồi nhẹ nhàng mà cắn một ngụm, tiếp tục đi xuống phía dưới.

Không bao lâu, đi đến nơi tiểu anh đào vừa mới bị móng tay bắt nạt đến đỏ lên. Bị Lôi Tư không ngừng liếm lộng cùng khẳng cắn bộ vị mẫn cảm như vậy, Trầm Kì Vân càng phát ra rên rỉ không thể dừng lại. Loại tư vị này quá mỹ diệu, hắn không muốn dừng lại, cũng dừng không được.

Hai tay ôm lấy Lôi Tư không khỏi một trận dùng sức, ” Ta còn muốn, ta còn muốn……” Trầm Kì Vân không ngừng rên rỉ, chìm đắm trong *** bắt đầu hỗn loạn đòi hỏi một cách trắng trợn.

Lôi Tư đang một trận dùng sức hút tiểu anh đào bị bờ môi của y bắt nạt, nghe tiếng Trầm Kì Vân rên rỉ đòi hỏi, ngẩng đầu liền thấy, gương xinh đẹp kia đã muốn hoàn toàn trở nên đỏ bừng. Cười cười, tiếp tục đem đầu lưỡi đi xuống, rốt cục đến nơi bụng, y có thể rõ ràng cảm giác được phân thân khéo léo để ở trước ngực y đã trở nên phi thường ngạnh, nhưng mà, y không tính toán cứ như vậy liền cho hắn khoái cảm, còn phải chờ thêm một chút nữa mới được.

Lôi Tư không ngừng mà hôn môi cơ bụng trơn nhẵn, một bên dùng bàn tay nhẹ nhàng mà đụng chạm phân thân khéo léo kia, nhưng không bộ lộng.

Động tác như vậy khiến cho Trầm Kì Vân không ngừng cảm nhận được khoái cảm, rồi lại bởi vì kích thích không đủ, không thể phát tiết đi ra mà thống khổ không thôi.” Chủ nhân…… nhanh lên thôi…… nhanh lên…… làm cho ta phun……” Trầm Kì Vân nâng đầu lên nói.

” Không được, chúng ta phải cùng nhau tới cao trào mới có thể nga.” Lôi Tư không ngẩng đầu lên nói, ngữ khí cũng ôn nhu đến cực điểm.

” Vậy ngươi cũng mau đến cao trào đi a!” Trầm Kì Vân bị cơn thống khổ làm cho sắp mụ mị.

” Này cũng không phải nói cao trào là có thể cao trào.” Lôi Tư cự tuyệt, y còn muốn tiếp tục trong chốc lát, mới bắn ra một lần, không chậm rãi ân ái, y không thể cảm nhận được khoái cảm so với vừa rồi càng mạnh.

Kéo ra hai chân Trầm Kì Vân, đem phân thân chính mình lại muốn ngẩng đầu phù vào lổ nhỏ đáng yêu kia.

Thật chặt a, đây là huyệt khẩu của nam hài từng cùng y có da thịt chi thân nha! Nghĩ đến đây, y liền cảm thấy vô cùng tự hào, y là nam nhân duy nhất của nam hài xinh đẹp này!

Dùng sức động thân, bắt đầu động tác trừu sáp làm cho kẻ khác tối sung sướng, một tay còn không quên đem linh khẩu Trầm Kì Vân phong bế, không cho hắn trước tiên bùng nổ.

Dục vọng bị ngăn lại phun trào, Trầm Kì Vân khổ sở lắc lắc thân mình, song mông không khỏi giáp quá chặt chẽ, dùng sức hấp khí quan đang ở trong cơ thể chính mình vận động.

Mà điều này lại càng làm cho chính mình cùng với Lôi Tư thêm nhiều khoái cảm kịch liệt, Lôi Tư bắt đầu không thể tự kìm chế càng thêm rất nhanh vận động, ý niệm duy nhất trong đầu, chính là muốn tiến vào ngày một sâu hơn.

Huyệt khẩu Trầm Kì Vân bất quá mới bị khai phá một ngày, cho nên chặt đến muốn chết, hơn nữa phía dưới chính mình lại vừa được cái miệng nhỏ nhắn kia dùng sức hấp, y mới bùng nổ qua một hồi, không ngờ dục vọng ẩn ẩn bắt đầu rầm rĩ kêu, muốn lại bùng nổ thêm một lần nữa.

Yêu thượng nam nô (C6-P1)

09 Tháng 1 2011 3 phản hồi

by giangthuy1402 in Yêu thượng nam nô

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.