Yêu Thượng Nam Nô

Chương 7: Chương 7




CHƯƠNG 7

” Nói chuyện phiếm? Di? Ngươi chẳng lẽ một chút cũng không ghi hận chuyện phát sinh ngày hôm qua sao?” Trầm Kì Vân kỳ quái hỏi.

” Ta làm chi phải ghi hận chứ? Cũng không phải chuyện gì lớn lao, cùng lắm chỉ đau chút thôi. Nếu chỉ vì việc nhỏ ấy liền ghi hận, ta đây chẳng phải là quá mức keo kiệt sao?” Tu Tư tận lực biểu hiện rộng lượng một chút.

” Nhưng mà Lôi Tư nói ngươi khí lượng rất nhỏ nha!”

“…… Hắn chỉ là hống ngươi mà thôi.” Lôi Tư này thật đáng giận, cư nhiên trước mặt nam hài đáng yêu như vậy nói xấu ta. Trong lòng Tu Tư thầm mắng.

” Thế nhưng hắn vì cái gì phải hống ta chứ?” Trầm Kì Vân vẻ mặt không rõ.

” Bởi vì hắn ghen a, hắn chán ghét người khác nhìn ngươi, chán ghét người khác nói chuyện với ngươi, chán ghét người khác thân cận với ngươi!” Lý do này gã nửa điểm đều không có bịa.

‘ Nga, là như thế này a!” Trầm Kì Vân giật mình nói.

” Chúng ta đây có phải nên đi ra ngoài một chút hay không?” Tu Tư kiềm chế không được trong lòng hưng phấn, vội vàng hỏi han. Thật muốn lập tức đem hắn ấn xuống đất.

” Không cần, ngay tại nơi này tán gẫu là được rồi.” Trầm Kì Vân cũng không phải một chút ý thức nguy cơ đều không có.

“……” Dụ dỗ không được làm cho Tu Tư có điểm phát điên, ” Tuy rằng thân thủ của ta không bằng Lôi Tư, bất quá, muốn dồn phục ngươi vẫn là dư dả.” Tu Tư lắc lắc các đốt ngón tay, các đốt ngón tay lập tức phát ra tiếng rắc rắc khinh giòn.

” Da? Ngươi muốn dùng bạo lực?”

” Nếu ngươi không nghe lời, ta không bài trừ dùng đến cách này.” Tu Tư mỉm cười, trong ánh mắt đã có một tia âm lãnh.

“…… Ta hiểu được, đi thôi, bất quá, chỉ có thể ở trên boong tàu.” Trầm Kì Vân lui từng bước nói.

Thấy bảo bối xinh đẹp nhượng bộ, Tu Tư cũng không kiên trì nữa, dù sao hôm nay gã đã làm tất cả tạp vụ trên khoang thuyền ngủ ngon cả rồi, ” Tốt!”

Đi đến trên boong tàu, cũng không quản phía sau có phải là một tên sắc lang hay không, Trầm Kì Vân vui vẻ bắt lấy lan can, hưởng thụ gió biển mát lạnh, ” Thật thoải mái a!” Hắn thoả mãn nâng lên hai tay, toàn thân đón gió.

Tu Tư sờ sờ cái mũi, xem ra mị lực của gã không lớn, ” Rất thoải mái sao?”

” Đúng vậy, thật thoải mái nha, ta vẫn luôn muốn được ngồi trên một con tàu xa hoa như vậy để đi du lịch a, không nghĩ tới là đã thực hiện được trong loại tình huống này.” Trầm Kì Vân nói.

” Nguyện vọng của ngươi chính là này?” Nguyện vọng rất đơn giản đấy thôi.

” Còn nữa!”

” Còn nữa?” Tu Tư nhíu nhíu mày.

” Ta còn muốn mỗi ngày đều mặc hàng hiệu, như vậy vừa lên phố, mọi người sẽ nhìn chằm chằm ta, thật hảo nga.” Quay đầu lại, mang theo biểu tình mộng ảo, Trầm Kì vân đối Tu Tư nói.

” Còn gì nữa không?” Tu Tư tiếp tục hỏi, đột nhiên cảm thấy cứ như vậy nói chuyện tựa hồ cũng là một chuyện khoái trá.

” Còn có…… còn có……”

Nhìn thấy Trầm Kì Vân đột nhiên khó có thể mở miệng, Tu Tư càng thêm tò mò, ” Còn có cái gì?”

” Còn có, ta còn muốn lấy một mỹ nữ làm vợ.” Trầm Kì Vân vẻ mặt đau khổ nói.

” Ha ha ha ha cáp.” Tu Tư một trận cười dữ dội, ” Xem ra, ngươi là không có cách nào đạt thành nguyện vọng này!”

” Ta cũng cảm thấy như vậy.” Nghe xong lời nói của Tu Tư, Trầm Kì Vân càng thêm uể oải.

” Bất quá, không có mỹ nữ, mỹ nam cũng không tồi, ngươi xem, đứng ở trước mặt ngươi, chính là một đại mỹ nam trăm năm khó cầu nha.” Tu Tư chỉ chỉ chính mình nói.

” Mèo khen mèo dài đuôi.” Trầm Kì Vân khinh thường nói. Nhưng trong lòng không khỏi không thừa nhận, Tu Tư quả thật là một mỹ nam tử.

” Cái gì vậy?” Tu Tư hoàn toàn không hiểu Trầm Kì Vân đang nói cái gì.

” A, ta đã quên, như vậy cao thâm gì đó, đối với các ngươi mà nói, nếu muốn nghe hiểu quả thật có điểm khó khăn.” Trầm Kì Vân giễu cợt Tu Tư.

“…… Lôi Tư hẳn là có đối với ngươi nói qua, ta chính là một thiên tài y học! Nếu chọc tới ta, ngươi chết còn chưa biết chữ tử viết thế nào.” Tu Tư uy hiếp.

” Lôi Tư hẳn là có đối với ngươi nói qua, ta chính là một thiên tài gây sự kiêm thiên tài châm ngòi! So với ngươi mới nổi còn lợi hại hơn, nếu chọc tới ta, ngươi chết còn chưa biết chữ tử viết thế nào nha.” Trầm Kì Vân trời không sợ đất không sợ nói.

“……” Tu Tư không nói gì nhìn Trầm Kì Vân, xem ra Lôi Tư thật sự là nhặt được bảo vật.

” Thế nào, ngươi cũng thừa nhận là như thế đúng không?” Trầm Kì Vân đắc ý nói.

” Thừa nhận, vì cái gì không thừa nhận chứ? Bất quá, nếu ngươi làm cho ta đem ngươi cấp ăn, ta sẽ lại phong cho ngươi một danh hiệu mới a.” Tu Tư nguy hiểm cười cười, lặng lẽ tới gần Trầm Kì Vân.

Tuy rằng tuyệt không muốn bị Tu Tư ăn luôn, nhưng Trầm Kì Vân quả thật là rất đỗi tò mò, ” Phong cái gì mới?”

” Bảo bối gợi cảm chuyên môn cho ta ăn!” Nói xong, Tu Tư liền hướng Trầm Kì Vân đánh móc sau gáy, thành công đem Trầm Kì Vân hạ gục trên mặt đất.

” Ngươi làm gì a?!” Trầm Kì Vân gầm rú.

” Làm gì? Thì làm tình làm chuyện a!” Tu tư vẻ mặt thản nhiên, cúi đầu xuống định hôn lên đôi môi đỏ mọng kia.

” Cứu mạng a, cưỡng gian a, Lôi Tư ngươi cứ giả bộ chết đi, ta có thể bị em trai này của ngươi ăn luôn đó!” Trầm Kì Vân nghiêng đầu qua, dùng sức kêu to.

” Ngươi cứ kêu đi, cho dù ngươi kêu phá yết hầu cũng không có người đến cứu ngươi đâu.” Tu Tư âm âm cười.

“Cáp!” Trầm Kì Vân không khỏi cuồng tiếu.

” Làm sao vậy?” Tu Tư ngạc nhiên nhìn hắn.

” Thật giống như lời kịch trong bộ phim chiếu lúc tám giờ, lại là một câu tối kinh điển!” Trầm Kì Vân thật sự cười đến lợi hại, giọng nói phát run, thật vất vả mới đem những lời này nói xong.

” Phải không?” Gã một cái không cẩn thận liền đem lời kịch kinh điển sử dụng vào trong cuộc sống thường ngày sao? Di, chờ một chút, như thế nào suy nghĩ cái quỷ này chứ?” Không được cười nữa, ta là đang muốn cường bạo ngươi a!”

Trầm Kì Vân nghe vậy, ” Đúng nga.” Lập tức vẻ mặt u oán.

Đã bị vạch trần nên Trầm Kì Vân đành phải dời đi tầm mắt quỷ kế, Tu Tư cũng không thèm để ý đến hắn, chuyên tâm bắt đầu cởi quần áo hắn.

” Uy, ngươi phải ôn nhu một chút nga, bằng không người ta sẽ bị lộng thương mất.” Thấy tiền kế không thể dùng, Trầm Kì Vân lập tức xuất ra biện pháp đối phó Lôi Tư để đối phó Tu Tư.

” Yên tâm đi, ta sẽ thật ôn nhu… thật ôn nhu, tuyệt đối sẽ không cho ngươi bị nửa điểm thương tổn.” Tu Tư biết chiêu bài kia, tuyệt không chịu Trầm Kì Vân làm bộ đáng thương ảnh hưởng.

Khó trách Lôi Tư sẽ nói gã là ác ma, nhìn thấy bộ dáng đáng thương của ta như vậy, cư nhiên một chút phản ứng cũng không có! Trầm Kì Vân trong lòng thầm hận.” Ta đến giúp ngươi cởi quần áo đi!” Hắn chủ động nói.

Kinh ngạc vì Trầm Kì Vân chủ động, Tu Tư dừng lại động tác, vẫn nhìn chăm chú vào hắn, muốn nhìn một chút hắn rốt cuộc muốn làm gì.

Nhưng mà Trầm Kì Vân cũng không làm chuyện gì kỳ quái, mà là rất nghiêm túc giúp gã cởi nút áo.

Hắn thật sự đang cởi nút áo của ta a, Tu Tư càng cảm thấy kỳ quái, vừa rồi không phải phản ứng lớn như vậy sao?

Thấy Tu Tư thần tình không tín nhiệm, Trầm Kì Vân cười cười, một phen đẩy ngã Tu Tư, chính mình khoá ngồi ở trên người gã, tiếp tục cởi nút áo ra. Có thể là động tác này đã lấy được lòng tin của Tu Tư, gã không còn ôm thần sắc hoài nghi nhìn Trầm Kì Vân nữa, mà là đem hai tay đặt ở hai bên thắt lưng Trầm Kì Vân, mặc hắn giúp chính mình cởi áo ra.

Trầm Kì Vân chỉ hai ba cái, liền đem áo Tu Tư kéo xuống dưới, tiếp theo, tay nhỏ bé lại bắt đầu ở trên dây lưng Tu Tư đảo quanh, ” Có muốn ta giúp ngươi thoát luôn không?”

” Thoát a, ta rất thích ngươi chủ động!” Tu Tư mỉm cười cổ vũ, nhưng trong mắt lại ẩn đầy ***.

Trầm Kì Vân nghe cổ vũ như thế, bật người đem dây lưng Tu Tư mở ra, đem quần dài kéo đến đầu gồi, kế tiếp, tựa hồ là cố ý, hắn ở trên quần lót Tu Tư nhẹ nhàng đụng chạm, nhưng không kéo xuống.

” Nhanh lên.” Tu Tư thở hổn hển nói.

Trầm Kì Vân mỉm cười, một cái dùng sức, đã đem quần lót kia kéo xuống vị trí song song với quần dài.

” Oa, ngươi nơi này thật lớn a!” Trầm Kì Vân nhìn thấy đại gia hoả kia bởi vì động tác rất kịch liệt của hắn mà lảo đảo lắc lắc, sợ hãi nói.

Được nam hài phương đông đáng yêu này ca ngợi như vậy, Tu Tư không khỏi có chút cảm giác như lọt vào trong sương mù, ” Phải không?”

” Đúng vậy, thật lớn nga!” Trầm Kì Vân tiếp tục dùng ngữ khí sợ hãi nói, sau đó thật cẩn thận nhìn về phía Tu Tư, ” Hảo sùng bái nga, ta có thể sờ sờ một chút được không?”

Tu Tư nghe vậy càng thêm đắc ý, ” Ngươi sờ đi!” Ta ước gì ngươi sờ, ngươi mò càng lâu, ta càng thoải mái. Tu Tư trong lòng xấu xa nghĩ.

Trầm Kì Vân lấy tư thái tò mò bắt đầu sờ soạng, nhẹ nhàng mà mát xa phân thân sưng trướng đến trở nên có chút tử hồng kia, thỉnh thoảng lại đi chiếu cố nơi linh khẩu, tay kia thì tại cầu túi vừa nhéo vừa niết. Rất nhanh, Tu Tư bắt đầu rên rỉ lên, nơi linh khẩu cũng bắt đầu không ngừng có cam lộ chảy ra.

Nhưng vào lúc này Trầm Kì Vân đột nhiên quỷ dị nở nụ cười, sau đó dụng lực sờ!

Chỉ nghe một tiếng hét thê thảm hoa phá trường không.

Trầm Kì Vân thấy Tu Tư đã muốn đau đến không dậy nổi thắt lưng, lập tức cười ngã vào một bên. Muốn bính ta à, kiếp sau đi!

” Bảo bối! Bảo bối! Ngươi làm sao vậy?!” Lôi Tư lớn giọng truyền tới, bên trong giấu không được kinh hoảng.

” A, ta ở trong này!” Trầm Kì Vân lớn tiếng kêu lên.

Chỉ chốc lát sau, Lôi Tư liền tìm đến đây. Nhìn thấy Tu Tư quần áo không chỉnh nằm trên mặt đất, lại nhìn thấy Trầm Kì Vân cũng đang bán nằm trên mặt đất, Lôi Tư vừa rồi lo lắng toàn bộ hoá thành lửa giận, huy khởi một quyền liền hướng Tu Tư mà đi. Nhưng mới được một nửa, lại đột nhiên cảm giác có người đang kéo ống quần của y, ” Xin hãy nhìn kỹ một cái ai mới là người bị hại.” Trầm Kì Vân đang dùng khuôn mặt tươi cười vô tội mà đáng yêu nhìn y.

Lôi Tư lúc này mới hơi chút ổn định, lại cẩn thận nhìn nhìn Tu Tư, tên kia hiện tại đang cuộn thành một đoàn, sắc mặt trắng bệch, tựa hồ đang chịu đựng thống khổ gì đó thật lớn. Suy nghĩ một chút, Lôi Tư lập tức hiểu được, thối một tiếng, “Xứng đáng.” Ôm lấy Tiểu Kì Vân còn đang trên mặt đất, ngọt ngào hướng khoang thuyền chính mình mà đi.

Hai người đều đi rồi, Tu Tư vừa đau vừa tức, đáng giận, hai người các ngươi đừng mong sống yên ổn. Ôi, đau quá a!

 

Trở lại trong khoang thuyền, Lôi Tư ngồi xuống, sủng nịch đem Trầm Kì Vân kéo vào trong ngực, nhẹ nhàng ôm, ” Làm ta sợ muốn chết, ta còn nghĩ đến ngươi xảy ra việc gì rồi!”

” Làm sao mà dễ dàng như vậy a!” Trầm Kì Vân quyết quyết miệng.

” Kia cũng không nhất định, Tu Tư là tên cũng không dễ chọc.” Lôi Tư vừa nói vừa nhăn mặt nhíu mày, không biết sau hôm nay, Tu Tư có thể sẽ tìm y gây thêm phiền toái gì nữa, ” Ngươi lần này có thể may mắn thoát khỏi, đó là bởi vì hắn không biết ngươi không tốt thu phục như vậy, nhưng mà, tiếp theo có thể không nhất định.”

” Đã biết đã biết, ta sẽ cẩn thận.” Ông chú này thật nhiều lời. Trầm Kì Vân không khỏi ở trong lòng thăng cho Lôi Tư tăng một bậc.

” Biết là tốt rồi.”

Lôi Tư buộc chặt hai tay, siết chặt thêm một ít, ” Ta hôm nay lo lắng cho ngươi lợi hại như vậy, có phải là ngươi nên hồi báo cái gì đó không?”

” Hồi báo cái gì?” Trầm Kì Vân trát trát nhãn tình, nhận ra lần đầu tiên mệnh lệnh của Lôi Tư là vô ích, trong lòng không khỏi một trận mừng như điên.

” Ngươi biết mà.”

” Không biết a, ngươi không nói ta làm sao mà biết được?” Cầu ta đi, cầu ta với ngươi làm đi, hai mắt Trầm Kì Vân toả ánh sáng.

” Quên đi, nếu ngươi đã giả vờ như không biết, vậy thì quên đi, ta không muốn miễn cưỡng ngươi.” Lôi Tư quay đầu đi, không nhìn tới Trầm Kì Vân.

” A?!” Giận rồi sao? Không thể nào, thật nhỏ mọn a!

” Được rồi được rồi, ta đã biết!”

Trầm Kì Vân dùng sức đẩy, đem Lôi Tư đẩy ngã ở trên giường, ” Hôm nay buổi tối ta sẽ cho ngươi hảo hảo hưởng thụ một chút, được rồi chứ?”

Lôi Tư lúc này mới lộ ra khuôn mặt tươi cười, y rốt cuộc đã tìm được phương pháp có thể chế phục vật nhỏ này, đó là cái gì cũng không nên ép buộc hắn làm, càng ép hắn, hắn càng phản kháng.

Nhìn thấy Lôi Tư lộ ra khuôn mặt tươi cười, Trầm Kì Vân lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, kỵ ngồi ở nơi tối mẫn cảm kia của Lôi Tư, không ngừng mà dùng bộ vị cũng là tối mẫn cảm của chính mình cùng ma xát, lại dâng một nụ hôn siêu cấp nhiệt tình. Đầu lưỡi hai người giao triền, tựa như người yêu không chịu tách ra, gắt gao rối rắm bắt lấy lưỡi đối phương. Sau một lúc lâu, chờ khi bộ vị hai người do ma xát mà biến ngạnh, Trầm Kì Vân bắt đầu rút ra đầu lưỡi của bản thân, đem đầu lưỡi chậm rãi trượt.

” Muốn ta liếm làm sao?” Trầm Kì Vân nhấp nháy đôi mắt đa tình, lên tiếng hỏi.

Kết quả là, Lôi Tư lại không hề để ý đến hắn, tiếp tục tựa đầu hướng sang một bên.

” Hảo hảo hảo, ta ăn xong ngươi, ta lập tức liền tiếp tục.” Trầm Kì Vân khóc không ra nước mắt nói, thật muốn dừng lại, nhưng chỉ sợ chính hắn cũng sẽ bị dục hoả kia thiêu đốt toàn bộ.

Tiếp tục động tác vừa nãy, Trầm Kì Vân dùng đầu lưỡi không ngừng mà liếm lộng bộ ngực của Lôi Tư, cảm giác được cơ ngực kia dưới kích thích của đầu lưỡi chính mình không ngừng nhảy lên. Thật sự là đáng yêu a, trong lòng hắn tán thưởng, một ngụm hàm ở nơi tối mẫn cảm trên ngực.

Động tác này làm cho Lôi Tư không khỏi hơi hơi nâng lên thân, nhưng mới đứng lên một chút, đã bị Trầm Kì Vân ấn trở lại trên giường.

Trầm Kì Vân tiếp tục phệ cắn nhũ thủ kia, dùng răng cắn, dùng đầu lưỡi liếm, không ngừng mà xả lộng. Tựa hồ là cố ý, hắn cũng không thèm chiếu cố một bên mỹ vị khác, chuyên chú bắt nạt tên bên trái này.

” Bên kia, bên kia cũng muốn!” Lôi Tư không khỏi nắm lên tay Trầm Kì Vân, kéo về phía nhũ thủ bên kia của chính mình.

Thế nhưng Trầm Kì Vân cũng không muốn chiếu theo ý của y mà làm, cái tay chỉ là đặt ở mặt trên, chứ không thèm di động. Chỉ có một bên được chiếu cố, làm cho Lôi Tư có chút phiền táo, ” Bên kia, nhanh lên, bên kia!”

” Không cần, ta không muốn!” Nâng lên khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, Trầm Kì Vân nhẹ nhàng mà cười.

Lôi Tư chỉ cảm thấy khí huyết toàn bộ vọt tới trên mặt, không thèm để ý đến Trầm Kì Vân, lại quay đầu đi.

Còn làm bộ?! Hừ, ngươi hiện tại là miếng thịt nằm trong tay ta, xem ta như thế nào thu thập ngươi. Vẫn là không đi chiếu cố bên kia, tiếp tục đối một bên nhũ thủ tra tấn, bất quá lại tăng thêm động tác dùng sức hút. Một lần rồi lại một lần dùng sức hấp, cuối cùng, Lôi Tư rốt cuộc chịu không nổi gầm rú lên: ” Nhanh lên đi chiếu cố bên kia!”

Đạt tới mẫn quả mà chính mình muốn, Trầm Kì Vân cười gian xảo, xem ra Lôi Tư bình thường rất mạnh mẽ, vừa lên giường cũng sẽ trở nên ” đáng yêu” đấy thôi. Cái này nha, hắn có thể muốn làm gì thì làm.

Hàm trụ một bên nhũ thủ còn lại, cũng bắt đầu dùng sức hút, kia mạnh mẽ làm cho Lôi Tư không khỏi nhẹ giọng rên rỉ. Tiếng kêu của người này lúc trên giường, nghe thật êm tai, trong lòng Trầm Kì Vân thầm nghĩ. Làm cho y kêu lớn hơn chút nữa thì càng tốt.

Nghĩ nghĩ, đầu lưỡi bắt đầu lần mò xuống bụng, cảm giác vật cứng giữa hai chân Lôi Tư cũng tuỳ theo hành động của hắn mà bắt đầu trở nên đứng thẳng.

Nghĩ đến thứ này từng làm cho chính mình rên xiết khôn nguôi, hắn dùng một tay nắm lên, tinh tế vuốt phẳng.

Tra tấn như vậy rốt cuộc làm Lôi Tư lớn tiếng kêu lên. Thanh âm này đối với Trầm Kì Vân mà nói, cứ như là tiếng trời, khó trách người này mỗi lần đều muốn ở mặt trên!

Không khỏi muốn nghe Lôi Tư càng nhiều rên rỉ. Trầm Kì Vân không nắm mà bắt lấy, nhẹ nhàng mà liếm. Thân thể dưới thân đột nhiên cứng đờ, phân thân kia bắt đầu chảy ra vài giọt sương.

” Có muốn ta đem mấy thứ này ăn đi?”

Trầm Kì Vân nhìn vật giữa hai chân Lôi Tư, cố gắng giả vờ như khí định thần nhàn nói, trời mới biết hắn hiện tại có bao nhiêu muốn ngồi ở mặt trên của vật kia!

Lôi Tư đã bị *** che mờ hai mắt, chậm rãi gật gật đầu, đầy mê võng nhìn chằm chằm Trầm Kì Vân.

Oa! Thật khá nga! Vì cái gì cho tới bây giờ hắn mới phát hiện Lôi Tư cư nhiên là một nam nhân mê người như vậy?! Trầm Kì Vân không khỏi nuốt nuốt nước miếng, nhìn về phía phân thân vẫn sấm giọt sương, liếm liếm khoé miệng, một ngụm liền hàm đi vào, đem chất lỏng trên phân thân kia toàn bộ nuốt vào khoang miệng. Lại nhấm nháp tư vị của chất lỏng, Trầm Kì Vân phát hiện hương vị kia cũng không đến nỗi làm kẻ khác khó chịu, thậm chí, bởi vì cùng Lôi Tư da thịt chi thân, mà hương vị này lại trở nên phi thường làm kẻ khác mê say.

Miệng không khỏi một trận hàm lộng, lại còn chiếu theo cách mà lần trước Lôi Tư dạy, lấy tay nắm bắt hai cái cầu túi, cảm giác chất lỏng tiết ra ngày càng nhiều.

Phía trên truyền đến một trận rên rỉ cao giọng không thể ức chế, cùng với vừa rồi bất đồng chính là, kia rên rỉ trở nên cấp tốc mà cao vút lên, so sánh với vừa rồi có một phen tư vị khác. Thanh âm này đúng thật là loại cổ vũ tốt nhất đối với Trầm Kì Vân, hắn bắt đầu đem vật nóng cháy kia, nuốt đến cổ họng, tuy rằng làm như vậy hắn thật vất vả, nhưng lúc này hắn đã muốn không cần quan tâm.

” Đừng…… đừng…… ngồi lên trên……” Lôi Tư tựa hồ không tính toán cứ như vậy phun ra, cắn chặt răng đem những lời này nói ra, trời biết tại thời khắc mấu chốt mà phải liều mạng nhịn xuống sẽ có cỡ nào thống khổ!

Trầm Kì Vân nghe vậy, sờ sờ hạ vật của chính mình, cũng đã có chút ướt át.

Rất nhanh đem quần cởi ra, đặt mông ngồi ở phía trên vật nóng cháy kia, mà bắt đầu vặn vẹo thắt lưng. Dù sao hắn cũng còn thiếu kinh nghiệm, thắt lưng tuy rằng liên tục vặn vẹo, cũng có khoái cảm tê dại xuất hiện, nhưng so với lúc Lôi Tư chủ động tạo thành khoái cảm, hoàn toàn không thể dùng lời mà viết ra. Hắn bắt đầu thấy mê hoặc, không phải làm như vậy sao?

Đồng dạng cũng phát giác có điểm không thích hợp, Lôi Tư đem hai tay đặt ở trên lưng Trầm Kì Vân, bắt đầu khống chế Trầm Kì Vân vặn vẹo.

Có Lôi Tư trợ giúp, khoái cảm kia rất nhanh liền mãnh liệt lên. Không bao lâu, Trầm Kì Vân cũng bắt đầu rên rỉ, hơn nữa có xu thế càng kêu càng lớn.

Thật thoải mái, thật thoải mái, thật thoải mái. Bị vật càng lúc càng lớn cực đại không ngừng mà thật sâu đâm vào, mỗi một lần đều mang đến cho hắn vui sướng mới, làm hắn hoàn toàn xem nhẹ cúc huyệt bị mạnh mẽ xâm chiếm mà mang đến cái loại đau nóng sâu sắc.

” Hảo lớn, hảo phong phú, lại đi vào một chút, lại đi vào một chút, ta còn muốn, ta còn muốn……” Trầm Kì Vân không ngừng mà lặp lại những lời này. Tràng vách tường tối mẫn cảm bị đột nhiên đâm trúng, làm hắn nhất thời không thể nhúc nhích nửa phần, cái loại khoái cảm mãnh liệt này làm cho ý nghĩ của hắn tạm thời rơi vào trạng thái trống rỗng.

Lôi Tư cũng không có dừng lại, tìm được rồi điểm mẫn cảm của Trầm Kì Vân, y ngược lại càng thêm dùng sức hướng về phía đó mà không ngừng tiến lên.

Một chút so với một chút càng kích thích trừu sáp, làm cho hai mắt Trầm Kì Vân mất đi tiêu cự, cái miệng nhỏ nhắn hé ra một cách cứng nhắc, ngay cả nướt bọt đều quên nuốt vào, lập tức theo khoé miệng rơi xuống, rớt ở trên người Lôi Tư.

Nhìn thấy người này lần đầu ở trước mặt chính mình lộ ra biểu tình, Lôi Tư biết, tiểu nô lệ của y rốt cục hoàn toàn đem thân thể vì y mà mở ra. Điều này làm cho y mừng như điên, thân thể không khỏi tự động run rẩy, một tiếng bạo rống, kia nhiệt lưu liền vọt ra.

Vốn đã bị không ngừng kích thích điểm mẫn cảm, mà nhiệt lưu kia giống như là cố tình nhằm vào nơi đó, chưa kể là đánh vào mặt trên, bị kích thích càng mạnh bám lấy, Trầm Kì Vân cũng không nhẹ nhàng nức nở một tiếng, bạo phát đi ra.

Sau khi phát tiết, Trầm Kì Vân tựa hồ đột nhiên mất đi thăng bằng, thẳng tắp ngã xuống trên người Lôi Tư.

Cảm giác được không? Đây mới là chân chính cao trào! Vuốt ve Trầm Kì Vân, Lôi Tư ôn nhu nhẹ nhàng cắn vành tai hắn. Tuy rằng động tác của người này quá mức ngây ngô, nhưng gây cho y không ít khoái hoạt. Trong thời gian tới, y nhất định sẽ hưởng thụ đến cao trào giống như vừa rồi cùng tiểu nô lệ này, tuy rằng loại cao trào này đã rất nhiều năm không tự hưởng thụ tới.

Sau một lúc lâu, Trầm Kì Vân mới từ trong sự âu yếm của Lôi Tư phục hồi tinh thần lại, khoé miệng gợi lên một nụ cười ngọt ngào, hắn không khỏi khen ngợi: ” Nhĩ hảo lớn!”

” Ta rất tuyệt?” Lôi Tư muốn từ cái miệng nhỏ nhắn kia nghe thêm một lần nữa những lời này, cố ý hỏi.

” Đúng vậy, ngươi rất tuyệt, phi thường lớn!” Không chút nào keo kiệt, Trầm Kì Vân gật đầu xác nhận.

” Nói lại lần nữa, ta còn muốn nghe!” Lôi Tư càng muốn nghe nhiều ca ngợi.

” Lôi Tư là người tối lớn trên thế giới, tối làm lòng người say mê, tối suất để cho người khác luôn muốn hôn môi, tối có thể làm cho người ta cảm nhận được ngọt ngào!” Một hơi ca ngợi tán dương, nói ra thật kỳ quái, những lời này bình thường bị hắn bưng lấy mũi, cảm thấy cực độ buồn nôn, lúc này nói ra, lại cảm giác thập phần hợp không khí.

” Ngươi cũng là tối lớn, đáng yêu nhất, xinh đẹp nhất, làm cho người ý loạn tình mê.” Lôi Tư cũng hồi đáp lại. Nguyên lai, XX thật là có thể tăng tiến tình cảm. Trầm Kì Vân say mê nghĩ, về sau rõ ràng không có việc gì liền làm một hồi liền tốt lắm.

Nhìn thấy Trầm Kì Vân không biết suy nghĩ cái gì, Lôi Tư không khỏi đem khuôn mặt nhỏ nhắn kia chuyển qua, đối diện chính mình: ” Suy nghĩ cái gì?” Y tuyệt không hy vọng nhìn thấy Trầm Kì Vân sau cao trào có bộ dáng đăm chiêu.

” Ta suy nghĩ, về sau rõ ràng không có việc gì sẽ làm một hồi thì tốt lắm.” Trầm Kì Vân tuyệt không kiêng dè suy nghĩ trong lòng chính mình.

” Tốt tốt.” Lôi Tư vội vàng phụ hoạ theo.

” Bất quá, ta phải ở mặt trên.” Trầm Kì Vân lúc này mới lộ ra tướng mạo sẵn có của chính mình.

Sắc mặt Lôi Tư lập tức liền trầm xuống, ” Không phải mới rồi khiến cho ngươi ở mặt trên sao?”

” Cái kia không tính.” Ý cười trên mặt Trầm Kì Vân nồng đậm nhìn thẳng Lôi Tư.

” Không được, tuyệt đối không được.” Lôi Tư kiên quyết phản đối.

” Được, có thể, không thành vấn đề đâu, ta cũng sẽ rất ôn nhu.” Từ miệng Lôi Tư biết được, lần đầu tiên của nam nhân cũng là rất đau, cho nên lần đầu y cùng chính mình làm mới tiêu tốn nhiều tâm tư như vậy. Nhưng mà, chỉ mình hắn bị thượng, cũng quá phận một chút đi?!

Lôi Tư bắt đầu dùng chính sách “im lặng là vàng” theo lời dạy của danh ngôn cổ. Trầm Kì Vân không khỏi cảm thấy kỳ quái, y hẳn là không có học qua tiếng Trung, vì cái gì lại đối với năm nghìn năm văn hoá Trung Hoa hiểu biết như vậy chứ?

Yêu thượng nam nô (8)

28 Tháng 1 2011 3 phản hồi

by giangthuy1402 in Yêu thượng nam nô

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.